Trong khu rừng, nơi chiếc xe ngựa đang chạy đường, tốc độ thuộc diện khá nhanh, vươn từ 60 tới 70 km trên giờ, bên trong chiếc xe ngựa ấy, có hai người đang ngồi trong buồng, một người là Ngọc Linh Thảo đang tu luyện, người còn lại là Nhân Chiêu Lan đang ngồi co ro một góc, cô hiện giờ mang trên mình một đôi mắt u sầu, khuôn mặt tối sầm trông như không muốn nói chuyện với bất cứ ai.
Nhân Chiêu Lan nhìn sang phía của Ngọc Linh Thảo, lại thấy rằng cô bé đang thản nhiên tu luyện, mảy may giống như không có chuyện gì.
Cô cảm thấy kì lạ, không thể biết được rằng hiện giờ Ngọc Linh Thảo đang như thế nào, lại có thể ngồi tu luyện thản nhiên như thể chuyện hôm qua không hề để vào trong mắt.
Nhân Chiêu Lan cảm thấy lạ, bèn hỏi: “Cô không có cảm giác gì sau khi giết những tên kia ngày hôm qua sao?”
Ngọc Linh Thảo ngừng tu luyện lại, cô bé mở miệng đáp: “Không có!”
Chỉ một câu nói, Nhân Chiêu Lan đã đứng hình tại chỗ, tựa như đang nhìn thấy một tên sát nhân không có cảm xúc, Ngọc Linh Thảo thấy vậy nói tiếp: “Chuyện đã qua rồi, cô đừng quan tâm!”
“Cô, đây thật sự là quá máu lạnh sao?”
“Lần đầu khi tôi giết chết một người, tôi đã không biết được cái cảm giác đó, sau một vài lần nữa, chuyện này dường như đã gần biến thành quen rồi!” Ngọc Linh Thảo đáp, điều này khiến cho Nhân Chiêu Lan có chút rùng mình.
Một người có thể giết chết người khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-gia-luyen-linh-den-1000-tang/3377943/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.