Tóc mái của hắn đã dài hơn một chút, người kia nói Lạc Dương cũng để kiểu tóc như vậy, cho nên hắn không cắt tóc đi. Tuy rằng thực chất hắn rất thích tóc cắt ngắn, nhẹ nhàng khoan khoái.
Ngươi kia vẫn rất thích yêu cầu phòng bếp chuẩn bị bánh ngọt vị trà xanh cho hắn làm điểm tâm, hắn nghĩ có lẽ đó là điểm tâm mà Lạc Dương thích, vị rất thanh đạm, mang theo hương trà xanh. Nhưng thực ra hắn lại thích bánh trứng rán ở đầu đường, hai xu một chiếc. Vì bánh ấy đầy mỡ nên có lẽ sẽ khiến cho những thiếu gia có tiền ngán, nhưng hắn lại cảm thấy màu mỡ vàng rực rỡ ấy là tượng trưng cho cuộc sống thật tốt, thật đẹp. Cũng may, hắn chưa bao giờ kiêng ăn, nên cũng rất vui vẻ mà ăn những chiếc bánh trà xanh kia…
Lạc Dương khi cười thường mím môi cười mỉm, người kia rất thích ngắm nhìn, cho nên hiện tại hắn cũng cười như vậy. Thực ra hắn thích cười to vui vẻ hơn, còn lộ ra hai viên răng nanh rất là đắc ý. Lúc đầu khi cười hắn phải rất vất vả mới khống chế được, nhưng về sau lại không cần thiết nữa, vì cũng lâu lắm rồi hắn không cười nhiệt tình.
Kỳ thật hắn cũng không tao nhã giống Lạc Dương, sống lăn lộn ở xóm nghèo, trong khung đã mang theo chút dã tính khó chịu cùng không đàng hoàng. Vì vậy vai diễn này, có lẽ hắn sẽ không diễn được cả đời. Một ngày nào đó, hắn nhất định sẽ không chịu đựng được nữa. Mỗi lần hắn diễn vai Lạc Dương, người kia đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-duong/136785/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.