Theo thường lệ, Cơ Dưỡng Tĩnh vừa ăn sáng vừa cùng Bùi Tuấn nói chuyện. Nhưng hôm nay bọn họ cư nhiên chưa ăn sáng, ánh mắt mong đợi nhìn ta, ta không thể làm gì khác hơn là đi làm thêm hai phần. Nếu vậy bọn họ đến sớm như thế này để làm gì? Không phải là để tìm hiểu tình hình của ta và Cơ Dưỡng Tĩnh tại phòng ngủ chứ. Ngẫm lại khả năng này cũng có thể có, ta cố gắng nhịn xuống ý muốn phát hỏa tại chỗ. Bọn họ là lão bản, ta nhắc nhở chính mình, không được vô lễ với lão bản.
“Ngô Uy, ngươi học đại học chuyên ngành gì?” Bùi Tuấn hỏi.
“Thương mại” Hắn hẳn là có tư liệu về ta, hỏi thừa như thế để làm gì.
“Còn có?” Hắn tiếp tục hỏi.
Còn có? “Quản trị kinh doanh”. Ta chân thật trả lời.
“Môn học tự chọn?”
“Luật và tâm lý học” Ta trả lời, “Còn có kỹ thuật phần mềm”
“Vậy tại sao lại đi làm bảo vệ?” Vicky hỏi.
“Kinh tế suy thoái, làm việc vài năm cuối cùng bị sa thải.”
“Vậy thành tích của ngươi ở đại học?”
“Bởi vì học quá nhiều, mỗi một dạng đều đăng kí học, kết quả là được cái này mất cái khác, cuối cùng không có một dạng nào là sở trường đặc biệt.” Đây là sự thật, tốt nhất là làm cho bọn họ đối với ta không một chút hứng thú. Ta ăn xong phần trứng chiên cuối cùng, đứng dậy muốn thu dọn.
“Ngươi đừng động, để Vicky làm.”
Gì? Ta trừng lớn mắt, quả nhiên thấy Vicky đứng dậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-duong-vo-uy/2103131/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.