Khi ta trở lại phòng làm việc thì Cơ Dưỡng Tĩnh đang nhắm mắt nghỉ ngơi.
Máy vi tính vẫn còn mở, khi ta đi qua xem Cơ Dưỡng Tĩnh, vô tình nhìn vào màn hình máy vi tính, dường như có cái gì đó không thích hợp.
“Cơ tiên sinh…” Ta gọi, tuy rằng đây tựa hồ không phải bổn phận làm việc của ta, bất quá lấy tiền của người khác thì ta cũng nên cho họ biết nếu có chuyện không tốt xảy ra chứ.
Cơ Dưỡng Tĩnh mở mắt ra, nhìn chằm chằm ta, ánh mắt nhẹ nhàng đột nhiên trở nên sâu thẳm, rất khiếp người.
“Máy tính của ngươi hình như có vấn đề gì đó.” Ta nói.
Cơ Dưỡng Tĩnh nheo mắt lại, đưa ánh nhìn về phía màn hình, nhưng chỉ được ba giây liền chuyển về trên người ta: “Ngươi giúp ta giải quyết, ta muốn ngủ một chút.”
“Cái gì?”
“Có khả năng mới có thể nhìn thấy vấn đề, đừng nói với ta ngươi đối với việc này dốt đặc cán mai.” Cơ Dưỡng Tĩnh nói, đứng dậy đi đến ghế sô pha lớn nằm xuống.
○
Ta thầm thở dài một cái, cuối cùng ngồi lên ghế da riêng của hắn. Chỉ là một con virut nhỏ, bất quá làm ta mất nửa tiếng xử lí. Qua một hồi, có điểm kì lạ. Xem ra, hẳn là đối thủ của Cơ Dưỡng Tĩnh gửi đến hắn một cảnh cáo nho nhỏ, hoặc có lẽ là trò đùa của người nào đó đang buồn chán.
Nhìn về phía Cơ Dưỡng Tĩnh, phát hiện hắn thật sự đang ngủ, tuy rằng rất ít, nhưng không hề có cảnh giác, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-duong-vo-uy/2103129/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.