ED: Han
"Chủ tử, nên nghỉ ngơi thôi." Ma ma bên cạnh nhẹ giọng nhắc nhở. Thục Quý Thái phi tựa hồ như không nghe thấy, vẫn nhẹ nhàng mà vuốt ve một chút bảng chữ mẫu trên tay, mặt trên lưu lại chữ viết non nớt lại tinh tế, có thế thấy rõ ràng là chữ của một hài tử nghiêm túc viết ra.
"Hắn hiện giờ đã vỡ lòng, đừng để cho hắn suốt ngày ở bên ngoài vui chơi. Thái phó nói hắn đi học cũng không chuyên tâm, hỏi vấn đề gì cũng không trả lời tốt." Hoàng đế có lẽ bởi vì hôm nay trong triều có chuyện gì đó nên tâm tình cực kỳ kém, vừa mới đến đây liền ném cho bà một quyển bảng chữ mẫu.
"Tam hoàng tử tuổi còn nhỏ, thần thiếp cũng không thể nào quá ép buộc hắn được. Thật ra ngày thường hắn làm bài tập vẫn cực kỳ cẩn thận." Thục phi bị mắng đến mức trong lòng có chút ủy khuất, nhưng vẫn không nhịn được vì Tề Trạm mà biện giải.
"Cái gì mà còn nhỏ? Hắn nếu như mỗi ngày đều nghe ngươi nói như vậy thì sao có thể tiến bộ được?" Hoàng đế có vẻ rất bực bội nên nói có chút không lựa lời: "Nếu như Thanh Nhi còn sống, cũng không đến mức để hắn trở thành cái dạng này."
Thục phi bị những lời này làm cho trong lòng trào lên một trận đau xót. Thanh Nhi là nhũ danh của Tiên Hoàng hậu, Hoàng đế vẫn luôn gọi như vậy, bà từ Tấn Vương phủ được gả vào hoàng gia cho đến nay vẫn luôn nghe thấy. Bà luôn kém Thanh Nhi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dung-xuan-sam-mong/3254459/chuong-35-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.