"Ngô ngô......" Lan Húc bị hôn đến sắp hít thở không thông, đầu nhỏ vặn vẹo trái phải ý đồ tránh khỏi kiềm chế của hắn. Ngay khi Tề Trạm vừa buông nàng ra, nàng liền nhắm mắt ngửa đầu mở to miệng thở dốc, đôi ngực nhũ đầy đặn phập phồng, lúc lên lúc xuống nhẹ nhàng cọ vào lồng ngực hắn.
Hắn nhẹ nhàng ôm eo nàng, lại cắn cằm nhỏ tinh xảo mà trêu nàng: "Ở bên nhau đã bao lâu, thế nhưng thời điểm hôn môi vẫn không biết thở thế nào, tiểu ngốc tử."
Lan Húc hồi lại được chút khí lực, cũng học theo mà gặm cằm hắn, dường như còn có chút buồn bực mà dùng hàm răng nhè nhẹ day cắn môi dưới của hắn: "Phu quân thiên phú dị bẩm, sao thiếp có thể sánh được."
Tề Trạm cười nhẹ, đem người trong lồng ngực ôm lên cao hơn, hai vú trắng nõn lộ trên mặt nước, hai quả hồng anh tươi đẹp ẩm ướt, như hoa hải đường nhiễm sương, kiều diễm lại gợi tình. Hắn vươn đầu lưỡi khẽ liếm một chút liền chọc Lan Húc rên rỉ "ưm a".
"Núm vú Húc Nhi thật là nhỏ." Một bên môi hắn ngậm hút không buông, như là muốn hút ra được thứ chất lỏng ngọt lành nào đó, đầu lưỡi ở trên quầng vú phấn hồng liên tục đảo vòng.
"Aa....hừ..." Lan Húc bị trêu chọc đến vô cùng thoải mái, nghe thấy lời hắn nói lại có chút ủy khuất mà dùng tay nâng lên hai bên ngực nhũ mềm nộn của chính mình, không quá xác định mà nhìn hắn: "Như vậy khó coi sao?"
Nàng quả thật cũng không biết thứ này của người khác sẽ như thế nào, thậm chí bởi vì quá nhỏ nên mẫu thân chưa kịp dạy bảo gì đã liền xuất giá, đối với những thân mật nơi khuê phòng, hết thảy chỉ là những thể nghiệm của nàng với Tề Trạm.
"Rất đẹp, phấn phấn nộn nộn, chỗ nào của Húc Nhi cũng đều mỹ." Hắn đem nàng vừa ôm lại hôn, lòng bàn tay nâng bộ ngực nàng, ánh mắt sáng quắc. Là đẹp thật sự, thứ thuốc màu tốt nhất thế gian cũng vô pháp miêu tả loại nhan sắc tươi đẹp, nét bút tinh tế nhất cũng khó có thể phác họa ra đường cong hoàn mỹ này. Mà tất cả những thứ đó, lại chỉ thuộc về một người là hắn.
Tề Trạm từ trong nước vớt ra hai cánh hoa màu đỏ, mỗi cánh trái phải dán lên trên núm vú nhỏ, đầu lưỡi khẽ liếm nhũ mương nàng: "Nàng so với hoa còn đẹp hơn."
Nàng cảm thấy cánh hoa diễm lệ dán trên nhũ thịt oánh bạch kia hết sức dâm mĩ, mặt đỏ bừng che đôi mắt hắn lại: "Không cho chàng nhìn."
Hắn khẽ liếm hằm răng mình: "Không để ta nhìn, chẳng nhẽ Húc Nhi muốn tự mình động thủ."
Lan Húc cắn cắn môi, bàn tay che ở trên mắt hắn vẫn không buông ra, ngược lại đỏ mặt quỳ thẳng thân trên, thẹn thùng mà đem ngực nhũ đưa đến bên miệng hắn. Tề Trạm tuy nhắm hai mắt nhưng vẫn rất nhanh nhẹn, đầu lưỡi thổi một hơi khiến cánh hoa rơi xuống, há miệng ngậm nuốt nhũ thịt nàng, đảo vòng liếm hút đến mức phát ra thanh âm, nước bọt làm hai vú hồng ẩm ướt dầm dề.
Lan Húc bị hắn cắn hút đến thân mình đều mềm, hai chân đang quỳ hơi run lên, trong miệng tràn ra từng trận mị ngâm "ân....aaa...." Đôi tay Tề Trạm xoa bóp hai cánh mông tròn trịa của nàng, lòng bàn tay ở trên mông nhỏ vuốt ve khi nặng khi nhẹ, sau đó lại duỗi ngón tay tới chỗ kẽ mông nàng nhẹ nhàng mà hoạt động.
"A....." Lan Húc bị kích thích đến buộc chặt cái mông, hai mảnh thịt mông tế hoạt khép lại chặt chẽ khiến ngón tay hắn không có cách nào cắm vào. Vì thế hắn liền đem hạ thân nàng áp lên bụng nhỏ của hắn, dùng từng khối cơ bụng rắn chắc kia ma sát âm hộ mềm nộn của nàng. Lan Húc thân mình càng thêm run rẩy, vô pháp khống chế mà chảy ra một cỗ mật dịch nóng hổi.
"Mới....Mới không phải!" Nàng run run mà phản bác hắn, rõ ràng nhìn không thấy, khẳng định là hắn lừa nàng.
Tề Trạm đánh lên mông nhỏ nàng "bang" một tiếng: "Khi quân là tội lớn." Sau đó đột nhiên từ trong nước đứng lên, đem nàng ôm ngồi lên cạnh ao. Bàn tay nàng vốn che mắt hắn lại bất tri bất giác mà buông lỏng ra, con ngươi ướt đẫm hơi mê man của nàng đối diện với ánh mắt không có hảo ý của hắn, trong lòng liền cảm thấy có điểm hoang mang rối loạn.
Quả nhiên, hắn đem hai chân nàng tách ra thật rộng, dùng đầu ngón tay ở chân tâm nàng quét một chút, đưa ra thứ chất lỏng trong suốt kéo thành ti sáng lấp lánh cho nàng xem, chỉ nhìn còn không tính, hắn thế nhưng làm trò ở trước mặt nàng mà đem ngón tay bỏ vào trong miệng cười xấu xa liếm vài cái.
"Ahhh......" Mặt nàng đỏ bừng như quả mật đào, xấu hổ đến mức che lại hai mắt của mình.
Tề Trạm cười nhẹ ra tiếng, giữ lấy hai chân nàng, đem côn thịt đã sớm gắng gượng đỉnh lên huyệt khẩu. Một tay ấn eo nàng một tay đỡ long căn thô dài, chậm rãi xâm nhập từng tấc từng tấc vào thân thể nàng.
Độ cao của dục trì quá mức thích hợp, hắn đứng trong nước, nàng ngồi trên bờ mở rộng hai chân, hắn chỉ cần thẳng lưng liền có thể đem côn thịt đưa đến tiểu huyệt nàng thọc vào rút ra, vô cùng dễ dàng thoải mái.
Mặt nàng mướt mồ hôi, dán ở lồng ngực nóng bỏng của hắn, hai tay ngọc bạch đem hắn ôm lấy rất chặt, Tề Trạm tinh tế liếm hôn vành tai nàng, từng trận rên rỉ kiều kiều nhu nhu, hòa với thanh âm côn thịt ra vào nhanh chóng như là xuân dược thôi tình kích thích từng dây thần kinh hắn.
Mỗi một chi tiết giao hợp đều phóng đại trong đầu, ngũ cảm đều trở nên nhạy bén dị thường, đan chéo lẫn nhau, hắn nhắm hai mắt lại vuốt ve phần lưng mềm mịn từng cú từng cú thao làm tiểu huyệt nàng, xúc xảm tinh trường đến mức như có thể thấy được thịt mềm nơi nội huyệt nàng hồng nộn ướt đẫm bao bọc lấy côn thịt hàm nuốt không ngừng, chúng nó sẽ ở lúc hắn hung mãnh thọc vào mà giãn mở, ngay khi hắn nhanh chóng rút ra thì vội vàng giữ lại, nếp nhăn khang nội bị cự vật thật lớn xâm nhập căng lên hết cỡ, lúc cự vật thối lui lại tự có ý thức mà trở về nguyên trạng, chờ đợi lần va chạm mãnh liệt tiếp theo tiến đến để um tùm triền bọc lấy côn thịt mút vào.
Lan Húc không thể chống cự bị hắn thọc vào rút ra mang đến khoái cảm mãnh liệt đánh sâu, một bên thở dốc một bên nghiêm túc thầm đếm nhịp tim mạnh mẽ hữu lực nơi lồng ngực hắn, một cái, hai cái, ba cái.....Càng lúc càng nhanh, càng ngày càng dồn dập, nhịp đập như mưa rền gió dữ, lại giống như nhịp trống hành quân gấp gáp. Tuy nhiên, ý thức nàng không duy trì được quá lâu, bởi côn thịt hắn đột nhiên đâm sâu một cái chạm đến một điểm phi thường mẫn cảm nơi nội huyệt, khiến nàng bị đánh đến tơi bời kêu khóc ra tiếng. Nàng cảm thấy cự vật kia như là muốn đem nàng cắm xuyên, cả người bị hắn đâm đến tan chảy, phá đi, huyết nhục đều cho hắn. Tiếng tim đập gì gì đó nàng cũng không thể nhớ nổi nữa, bản thân nàng như rơi vào một trò chơi, tựa như hắn đang mang nàng leo lên ngọn núi, một bậc thang, hai bậc thang,...sắp tới rồi.....sắp chạm đến đám mây trên đỉnh núi kia.....Phu quân nhanh chút....Lại nhanh hơn chút nữa...
"Ngô ngô......" Lan Húc bị hôn đến sắp hít thở không thông, đầu nhỏ vặn vẹo trái phải ý đồ tránh khỏi kiềm chế của hắn. Ngay khi Tề Trạm vừa buông nàng ra, nàng liền nhắm mắt ngửa đầu mở to miệng thở dốc, đôi ngực nhũ đầy đặn phập phồng, lúc lên lúc xuống nhẹ nhàng cọ vào lồng ngực hắn.
Hắn nhẹ nhàng ôm eo nàng, lại cắn cằm nhỏ tinh xảo mà trêu nàng: "Ở bên nhau đã bao lâu, thế nhưng thời điểm hôn môi vẫn không biết thở thế nào, tiểu ngốc tử."
Lan Húc hồi lại được chút khí lực, cũng học theo mà gặm cằm hắn, dường như còn có chút buồn bực mà dùng hàm răng nhè nhẹ day cắn môi dưới của hắn: "Phu quân thiên phú dị bẩm, sao thiếp có thể sánh được."
Tề Trạm cười nhẹ, đem người trong lồng ngực ôm lên cao hơn, hai vú trắng nõn lộ trên mặt nước, hai quả hồng anh tươi đẹp ẩm ướt, như hoa hải đường nhiễm sương, kiều diễm lại gợi tình. Hắn vươn đầu lưỡi khẽ liếm một chút liền chọc Lan Húc rên rỉ "ưm a".
"Núm vú Húc Nhi thật là nhỏ." Một bên môi hắn ngậm hút không buông, như là muốn hút ra được thứ chất lỏng ngọt lành nào đó, đầu lưỡi ở trên quầng vú phấn hồng liên tục đảo vòng.
"Aa....hừ..." Lan Húc bị trêu chọc đến vô cùng thoải mái, nghe thấy lời hắn nói lại có chút ủy khuất mà dùng tay nâng lên hai bên ngực nhũ mềm nộn của chính mình, không quá xác định mà nhìn hắn: "Như vậy khó coi sao?" (Han)
Nàng quả thật cũng không biết thứ này của người khác sẽ như thế nào, thậm chí bởi vì quá nhỏ nên mẫu thân chưa kịp dạy bảo gì đã liền xuất giá, đối với những thân mật nơi khuê phòng, hết thảy chỉ là những thể nghiệm của nàng với Tề Trạm.
"Rất đẹp, phấn phấn nộn nộn, chỗ nào của Húc Nhi cũng đều mỹ." Hắn đem nàng vừa ôm lại hôn, lòng bàn tay nâng bộ ngực nàng, ánh mắt sáng quắc. Là đẹp thật sự, thứ thuốc màu tốt nhất thế gian cũng vô pháp miêu tả loại nhan sắc tươi đẹp, nét bút tinh tế nhất cũng khó có thể phác họa ra đường cong hoàn mỹ này. Mà tất cả những thứ đó, lại chỉ thuộc về một người là hắn.
Tề Trạm từ trong nước vớt ra hai cánh hoa màu đỏ, mỗi cánh trái phải dán lên trên núm vú nhỏ, đầu lưỡi khẽ liếm nhũ mương nàng: "Nàng so với hoa còn đẹp hơn."
Nàng cảm thấy cánh hoa diễm lệ dán trên nhũ thịt oánh bạch kia hết sức dâm mĩ, mặt đỏ bừng che đôi mắt hắn lại: "Không cho chàng nhìn."
Hắn khẽ liếm hằm răng mình: "Không để ta nhìn, chẳng nhẽ Húc Nhi muốn tự mình động thủ."
Lan Húc cắn cắn môi, bàn tay che ở trên mắt hắn vẫn không buông ra, ngược lại đỏ mặt quỳ thẳng thân trên, thẹn thùng mà đem ngực nhũ đưa đến bên miệng hắn. Tề Trạm tuy nhắm hai mắt nhưng vẫn rất nhanh nhẹn, đầu lưỡi thổi một hơi khiến cánh hoa rơi xuống, há miệng ngậm nuốt nhũ thịt nàng, đảo vòng liếm hút đến mức phát ra thanh âm, nước bọt làm hai vú hồng ẩm ướt dầm dề.
Lan Húc bị hắn cắn hút đến thân mình đều mềm, hai chân đang quỳ hơi run lên, trong miệng tràn ra từng trận mị ngâm "ân....aaa...." Đôi tay Tề Trạm xoa bóp hai cánh mông tròn trịa của nàng, lòng bàn tay ở trên mông nhỏ vuốt ve khi nặng khi nhẹ, sau đó lại duỗi ngón tay tới chỗ kẽ mông nàng nhẹ nhàng mà hoạt động.
"A....." Lan Húc bị kích thích đến buộc chặt cái mông, hai mảnh thịt mông tế hoạt khép lại chặt chẽ khiến ngón tay hắn không có cách nào cắm vào. Vì thế hắn liền đem hạ thân nàng áp lên bụng nhỏ của hắn, dùng từng khối cơ bụng rắn chắc kia ma sát âm hộ mềm nộn của nàng. Lan Húc thân mình càng thêm run rẩy, vô pháp khống chế mà chảy ra một cỗ mật dịch nóng hổi.
"Mới....Mới không phải!" Nàng run run mà phản bác hắn, rõ ràng nhìn không thấy, khẳng định là hắn lừa nàng.
Tề Trạm đánh lên mông nhỏ nàng "bang" một tiếng: "Khi quân là tội lớn." Sau đó đột nhiên từ trong nước đứng lên, đem nàng ôm ngồi lên cạnh ao. Bàn tay nàng vốn che mắt hắn lại bất tri bất giác mà buông lỏng ra, con ngươi ướt đẫm hơi mê man của nàng đối diện với ánh mắt không có hảo ý của hắn, trong lòng liền cảm thấy có điểm hoang mang rối loạn.
Quả nhiên, hắn đem hai chân nàng tách ra thật rộng, dùng đầu ngón tay ở chân tâm nàng quét một chút, đưa ra thứ chất lỏng trong suốt kéo thành ti sáng lấp lánh cho nàng xem, chỉ nhìn còn không tính, hắn thế nhưng làm trò ở trước mặt nàng mà đem ngón tay bỏ vào trong miệng cười xấu xa liếm vài cái.
"Ahhh......" Mặt nàng đỏ bừng như quả mật đào, xấu hổ đến mức che lại hai mắt của mình.
Tề Trạm cười nhẹ ra tiếng, giữ lấy hai chân nàng, đem côn thịt đã sớm gắng gượng đỉnh lên huyệt khẩu. Một tay ấn eo nàng một tay đỡ long căn thô dài, chậm rãi xâm nhập từng tấc từng tấc vào thân thể nàng.
Độ cao của dục trì quá mức thích hợp, hắn đứng trong nước, nàng ngồi trên bờ mở rộng hai chân, hắn chỉ cần thẳng lưng liền có thể đem côn thịt đưa đến tiểu huyệt nàng thọc vào rút ra, vô cùng dễ dàng thoải mái.
Mặt nàng mướt mồ hôi, dán ở lồng ngực nóng bỏng của hắn, hai tay ngọc bạch đem hắn ôm lấy rất chặt, Tề Trạm tinh tế liếm hôn vành tai nàng, từng trận rên rỉ kiều kiều nhu nhu, hòa với thanh âm côn thịt ra vào nhanh chóng như là xuân dược thôi tình kích thích từng dây thần kinh hắn.
Mỗi một chi tiết giao hợp đều phóng đại trong đầu, ngũ cảm đều trở nên nhạy bén dị thường, đan chéo lẫn nhau, hắn nhắm hai mắt lại vuốt ve phần lưng mềm mịn từng cú từng cú thao làm tiểu huyệt nàng, xúc xảm tinh trường đến mức như có thể thấy được thịt mềm nơi nội huyệt nàng hồng nộn ướt đẫm bao bọc lấy côn thịt hàm nuốt không ngừng, chúng nó sẽ ở lúc hắn hung mãnh thọc vào mà giãn mở, ngay khi hắn nhanh chóng rút ra thì vội vàng giữ lại, nếp nhăn khang nội bị cự vật thật lớn xâm nhập căng lên hết cỡ, lúc cự vật thối lui lại tự có ý thức mà trở về nguyên trạng, chờ đợi lần va chạm mãnh liệt tiếp theo tiến đến để um tùm triền bọc lấy côn thịt mút vào.
Lan Húc không thể chống cự bị hắn thọc vào rút ra mang đến khoái cảm mãnh liệt đánh sâu, một bên thở dốc một bên nghiêm túc thầm đếm nhịp tim mạnh mẽ hữu lực nơi lồng ngực hắn, một cái, hai cái, ba cái.....Càng lúc càng nhanh, càng ngày càng dồn dập, nhịp đập như mưa rền gió dữ, lại giống như nhịp trống hành quân gấp gáp. Tuy nhiên, ý thức nàng không duy trì được quá lâu, bởi côn thịt hắn đột nhiên đâm sâu một cái chạm đến một điểm phi thường mẫn cảm nơi nội huyệt, khiến nàng bị đánh đến tơi bời kêu khóc ra tiếng. Nàng cảm thấy cự vật kia như là muốn đem nàng cắm xuyên, cả người bị hắn đâm đến tan chảy, phá đi, huyết nhục đều cho hắn. Tiếng tim đập gì gì đó nàng cũng không thể nhớ nổi nữa, bản thân nàng như rơi vào một trò chơi, tựa như hắn đang mang nàng leo lên ngọn núi, một bậc thang, hai bậc thang,...Sắp tới rồi.....Sắp chạm đến đám mây trên đỉnh núi kia.....Phu quân nhanh chút....Lại nhanh hơn chút nữa...
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]