Lục Cảnh giật mình, còn chưa kịp lên tiếng trả lời, Trầm Nhược Thủy đã giành trước kêu la: “Sư huynh, đừng nghe lời hắn! Nơi này là Thu Thủy Trang, cha ta sẽ nhanh chạy tới, hắn không dám làm bừa đâu!”
Nghe vậy, Lý Phượng Lai nheo mắt nguy hiểm, cây quạt trong tay nhẹ nhàng vung lên, lập tức để lại một vệt máu trên cổ Trầm Nhược Thủy.
Trên mặt hắn tươi cười âm lãnh, trầm giọng nói: “Xú tiểu tử nói đúng, ta quả thật không thể ở đây lâu. Cho nên, Lục Cảnh ngươi tốt nhất mau quyết định đi. Cuối cùng chọn đi với ta? Hay trơ mắt nhìn người trong lòng chết ở chỗ này?”
Khi nói chuyện, chiết phiến trong tay lại di động.
Lục Cảnh nhíu mày, lại than nhẹ ra tiếng: “Đáp án…… ngươi không phải sớm biết sao?”
“Đúng vậy.” Lý Phượng Lai thoáng chốc hiểu được ý hắn, đáy mắt xẹt qua quang mang mừng rỡ, “Ngươi thích Trầm xú tiểu tử như vậy, tuyệt đối luyến tiếc hắn chịu thương tổn.”
“Không được! Sư huynh, đừng đáp ứng hắn!” Trầm Nhược Thủy lại kêu gào, cố gắng giãy dụa, “Ta thà chết trong tay dâm tặc chứ không muốn ngươi đi theo hắn.”
Nhưng Lục Cảnh chỉ cười cười với hắn, ôn nhu nói: “Nhược Thủy, đừng sợ.”
Vừa nói, vừa tiến lên vài bước, cầm bàn tay Lý Phượng Lai đưa ra.
Lý Phượng Lai đắc ý dào dạt cười to ra tiếng, một chưởng đẩy Trầm Nhược Thủy đi, thuận thế ôm Lục Cảnh vào trong lòng, đồng thời nhanh điểm mấy đại huyệt trên người hắn.
Một chưởng này chấn Trầm Nhược Thủy khí huyết dâng lên, cơ hồ không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dong/3239115/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.