Lục Cảnh ăn giải dược Ảo Mộng xong, độc trên người quả nhiên không phát tác. Chỉ qua vài ngày thân thể đã khôi phục không ít, trừ bỏ sắc mặt hơi tái nhợt ra, thì hắn đã có vẻ khỏe mạnh như mọi khi.
Trầm Nhược Thủy lại thật sự khẩn trương, từ sáng đến tối cứ đảo quanh Lục Cảnh, hận không thể cả người đều dính vào sư huynh. Hắn vẫn như cũ là tính tình công tử được nuông chiều từ bé, nhưng trải qua bao chuyện nên đã không còn dám giận dỗi lung tung. Mỗi ngày đều rất bận rộn, vô luận làm việc gì, trước tiên đều nghĩ đến Lục Cảnh.
Đồ ăn sư huynh thích ăn, xiêm y sư huynh yêu mặc, lời sư huynh thích nghe…… Những điều đó trước kia hắn chưa từng quan tâm, nay đều chăm chỉ học.
Tuy vất vả, nhưng cũng rất vui vẻ.
Vì dù hắn làm bao nhiêu chuyện ngu xuẩn, Lục Cảnh vẫn lẳng lặng đứng ở bên nhìn, con ngươi đen mang ý cười ôn nhu, tựa như nhu tình cả đời này đều trút xuống trên người hắn.
Nhưng ngọt ngào thì ngọt ngào, Trầm Nhược Thủy thủy chung vẫn nhớ rõ họ còn tên đại dâm tặc đe dọa như hổ rình mồi, nên khi bệnh tình Lục Cảnh vừa tốt lên, liền lập tức vội chạy về Thu Thủy Trang, không có thời gian đi chơi quanh Dương Châu thành.
Hai người họ vô duyên vô cớ mất tích lâu như vậy, khi về đương nhiên bị Trầm Minh Hiên mắng một trận.
“Xú tiểu tử, không lâu trước vừa giáo huấn ngươi, sao vừa quay đi đã gặp rắc rối nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dong/3239112/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.