Trầm Nhược Thủy không thể tránh kịp, vừa định nhắm mắt chờ chết, đã thấy Lâm Trầm xông tới, che trước người hắn, ngạnh kháng đỡ một chưởng kia.
Trầm Nhược Thủy ngẩn người, kinh ngạc không thôi.
Hắn cùng Lâm Trầm chỉ gặp qua vài lần, căn bản không có giao tình gì, sao y lại bảo hộ hắn?
Mà Lý Phượng Lai cũng chấn động, cúi đầu nhìn bàn tay mình, dường như hối hận. Nhưng chỉ chớp mắt sau đã lại cười lạnh, nhẹ hừ nói: “Không biết tự lượng sức mình. Ngươi đã có can đảm giúp y trộm giải dược, hẳn nên biết ta sẽ không thủ hạ lưu tình?”
Trầm Nhược Thủy vốn đã cực hận tên dâm tặc trước mắt, lúc này lại càng tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, đẩy Lâm Trầm đã bị thương sang một bên, mặt đối mặt trừng nhìn Lý Phượng Lai, cao giọng nói: “Hỗn đản vương bát đản! Ngươi muốn giết ta cũng thôi, sao lại xuống tay với người không liên quan?”
“Hắn khắp nơi che chở ngươi như vậy, lẽ nào xem như không hề quan hệ?”
“Nhưng, ngươi chẳng lẽ không nhìn ra…… Hắn thích ngươi sao?”
Trầm Nhược Thủy nhất thời kích động, nói toạc phỏng đoán của mình ra. Lý Phượng Lai nghe vậy giật mình, mâu sắc chuyển đậm vài phần, cây quạt trong tay mở ra, vẫn lạnh lùng mỉm cười: “Thì sao? Trên đời này người thích ta nhiều như vậy, chẳng lẽ ta đều phải nhất nhất đáp lại? Thích hay không là chuyện của hắn, không liên quan tới ta.”
Ngữ khí của hắn ngả ngớn trước sau như một, giọng điệu thậm chí còn mang vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dong/3239107/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.