Sáng hôm nay không phải đi học nhưng phải lên trường làm hoạt động.
“ àiiii... mệt quá đi!”
“ sao mà không đi học cũng phải lên trường chứ!!!”
“...”
Tiếng càu nhàu của cô về ngôi trường thân yêu.
” Thôi được rồi Phương Khờ! ăn bánh uống sữa đi cho tỉnh táo!”
“ mệt quá muốn ngủ tiếp!”
“bịch...”
không khí yên ắng hiện cả chặng đường.
“ Phương Anh!! Phương Anh!! ngủ rồi hả!!”
Cô tựa gương mặt bầu bĩnh vào lưng cậu mà ngủ. Còn cậu sợ cô ngã nên vừa chạy vừa đỡ cô. Chỉ còn khoảng hai trăm mét nữa là tới trường. Cậu nhẹ nhàng vỗ vào lưng cô rồi gọi cô dậy
“ Phương Anh dậy thôi sắp tới trường rồi!”
“ưm..mm..”
“Nhóc heo dậy nào, nhanh nào”
Cô ngọ ngoạy một rồi thì nhẹ nhàng mở mắt nhìn xung quanh. Chiếc xe đạp cứ lăn bánh khung cảnh thì lướt qua. Cô dụi mắt bừng tỉnh.
“ Hửm, tớ ngủ quên à!”
“ đúng vậy nhóc heo!”
“ cậu không gọi tôi dậy sao!”
“thật xin lỗi, tớ đã gọi cậu mà cậu đâu có nghe!”
“ ơ chuyện này...”
Cậu cầm bọc bánh và sữa đưa ra sau cho cô
“ Ăn đi nhóc heo!”
Cô cầm lấy đồ ăn. Bóc ra ăn.
Tới trường, cậu bảo cô xuống xe đứng đợi cậu ở ngoài để mình cất xe. Cô cũng khá nghe lời.
Đang đứng đợi cậu, có một anh cao cao nhìn cũng khá ưa nhìn đó, cô ngước lên miệng ngậm đồ ăn khẽ nghiêng đầu nhìn anh trai trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-don-phuong-cua-toi/3549844/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.