Ra chơi, Minh nhìn cô mỉa mai: “ Phương Anh nay ăn ngon nhỉ??”
Cô liếc nhìn cậu nói: “ ngon chứ!! sao mà không ngon được!!”
“Ồ thế à!! nãy không phải nhờ có chai nước cậu mới nuốt được sao nhóc gà!!”
“Nhóc gà!! Cậu dám nói tôi thế à!!”
“Có gì mà không dám chứ! hahaha!!”
Ôi cái tiếng cười. Thiệt tình! Mắc cỡ thiệc chứ!!
“Reng.. reng...reng...”
Tiếng chuông tiết toán vang lên.
“Cả lớp đứng” tiếng lớp trưởng cất lên, cả lớp nghiêm túc đứng chào thầy.
“Cả lớp ngồi”
Thầy ngồi xuống ghế, nhìn cả lớp một lượt rồi lôi quyển sổ điểm đáng yêu ra, rồi đến quyển sách toán và cuối cùng thì thầy bỏ chiếc cặp đen ấy xuống, tay dở sách đến trang mà tiết trước học, nhìn sơ một lượt thầy cất giọng nói trầm hỏi cả lớp: “ Tiết trước thầy có giao bài về nhà không nhỉ!!”
Cô bé buộc tóc đuổi ngựa, lanh nhất lớp - Ngọc Linh, cô bạn lanh lảo nói: “ dạ có ạ”
Ủi trời! tim tôi nhảy ra ngoài luôn rồi. Thầy có một tính khá đặc biệt là ai điểm thấp thì thầy sẽ cho gỡ điểm HẾT MÌNH.
Thầy gật đầu, mở sổ điểm ra lướt lướt một hồi gọi tên: “ Phương Anh, Hoài Thanh, Duy Mạnh chuẩn bị lên bảng cầm vở bài tập lên”
Vừa dứt câu thầy cầm quyển sách toán viết lên bảng những câu đã giao về làm. Cô nhìn mà đau đầu nhưng không sao, bài đầu thầy viết khá dễ có thể làm được. Cô cầm vở lên dở sẵn ra để lên bàn. Cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-don-phuong-cua-toi/3549842/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.