*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chẳng mấy mà Trình Chinh Yến biết cơn ớn lạnh kì lạ từ đâu mà đến.
“Bữa sáng” tại tiệm bánh XX, Hạng Khả gọi một cái bánh crepe ngàn lớp cao khoảng 6inch!
Bánh crepe ngàn lớp nghĩa là… thật nhiều lớp bánh mỏng mềm mịn chồng lên nhau, thêm vào đó là những miếng trái cây tươi ngon… cùng với kem bơ béo ngậy!
Kem bơ!
Mấy thứ này rốt cuộc sẽ ngấm vô đâu? Trình Chinh Yến bật chế độ nghiên cứu nhìn Hạng Khả đánh chén vèo vèo hết nửa cái bánh, cổ tay cầm nĩa thoăn thoắt hết duỗi lại gập… Anh thế mà lại có thể chứng kiến một diễn viên ăn đồ như này trong khi đang quay.
So với gói khoai tây chiên Hạng Khả xử lý sạch sẽ trên xe kia thì lại càng không thể tưởng tượng nổi. Đấy là chưa kể cái goí khoai đó bự tới cỡ nào nữa cơ.
Trình Chinh Yến dời mắt, lại trông về phía tòa nhà chóp nhọn đằng xa nay đã rõ ràng hơn trước.
Đoạn anh nghe thấy Hạng Khả gọi mình, vừa quay lại thì chạm ngay cặp mắt trong suốt lấp lánh hân hoan vui sướng.
Hạng Khả giơ nĩa, bên trên là một miếng xoài vàng ươm quệt kem trắng như tuyết. Cứ để Trình Chinh Yến ngồi cạnh chăm chú nhìn mình ăn quả thật rất ngại:
– Anh cũng ăn đi!
Có thể thấy rằng cậu rất thỏa mãn trong khi san sẻ thức ăn.
Trình Chinh Yến im lặng nhìn gương mặt tươi cười của cậu, mất vài giây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dich/1319229/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.