Sau khi tắm xong, hơi nước ẩm ướt vẫn còn đọng lại trên mặt, Hạng Khả đối diện với vẻ mặt khó lường của Trình Chinh Yến, đương khi cậu còn hoài nghi có phải mình đã đến không đúng lúc rồi không, thì đối phương đã nhích người qua.
– Muốn uống gì không?
Trình Chinh Yến rút khăn lông trên đầu ném lên lưng ghế dựa, mặc kệ tóc vẫn còn nhỏ nước, cúi xuống mở tủ lạnh bên dưới tủ tivi.
Khắp phòng đều là hương vị của Trình Chinh Yến, như trộn lẫn giữa tinh dầu cây bách và hai giọt chanh, Hạng Khả vô tình nhìn thấy một vệt nước lăn từ tóc mai xuống quai hàm, không khỏi cảm thấy bứt rứt:
– Ừm ờ, sao cũng được.
Trình Chinh Yến đang khom lưng liền quay đầu nhìn Hạng Khả một cái, giống như đang cười, từ đường nhìn của cậu mà lấy ra một lon bia…
Và một lon sữa Vượng Tử.
Thảy lon sữa cho Hạng Khả, rồi tựa vào bàn uống một ngụm bia, Trình Chinh Yến tiện tay vuốt những lọn tóc rũ xuống trán ra sau đầu, hất hàm nói:
– Ngồi đi.
Trong phòng chỉ có mỗi một cái ghế thì vắt khăn ướt mất rồi, chẳng còn chỗ nào, Hạng Khả đành phải ngồi lên giường. Đoạn cúi xuống giật nắp lon, vội vã ực một ngụm…
Sữa bên phòng cậu đã uống hết tiêu rồi!
Dường như Trình Chinh Yến chẳng hề ngại ngùng, lê dép đến ngay cạnh cậu rồi ngồi xuống, một tay lật ra kịch bản sắp tới, trong đó chi chít ghi chú, đánh dấu sặc sỡ hệt như quyển của Hạng Khả. Anh nghiêng người nhìn kịch bản trên tay Hạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dich/1319225/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.