*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
—— khó trách! Khó trách làm nũng sư tỷ hoài như vậy!! Động một tí là muốn sư tỷ cùng nhau tắm rửa!!! Còn lấy được lý do vô cùng hoàn hảo là tiết kiệm nước!!!! Hoá ra ngươi coi trọng nhân gia đã lâu!
Trong lòng Đặng Dĩ Manh đang gào thét. (。ŏ﹏ŏ)
Đi xuống nhìn bình luận bên dưới chương, trừ bỏ mấy bình luận cảm thấy tác giả có độc, cũng có một số độc giả vô cùng cao lãnh nhắn lại: "Sớm đã có dự cảm", một số độc giả lại thực đáng yêu: "Bách hợp vạn tuế ≧▽≦", đương nhiên cũng mạo phạm tới một vài người đọc: "Má ơi, thể loại là ngôn tình không sai chứ, vì cái gì đã ngôn tình còn trộn lẫn cả bách hợp. So với mấy tác giả ngốc viết tiểu thuyết bách hợp trộn lẫn với đam mĩ cũng chẳng khác gì, nếu không phải mê mẩn hình tượng soái khí của nữ chủ, tôi đã báo cáo tác phẩm này rồi"
Đặng Dĩ Manh lướt xem xong khu bình luận, vẫn cảm thấy trong lòng muốn nghẹn muốn chết. ಥ‿ಥ
Uyển tỷ hẳn là không biết suất diễn của tiểu sư muội phát triển theo hướng này đi? Tới lúc diễn sẽ tạo ra kinh hỉ tới cỡ nào, kích thích tới cỡ nào. Đã vậy, Uyển tỷ còn cư nhiên theo phe của đoàn phim, khuyên cô đi hỗ trợ diễn vai tiểu sư muội.
Cô tưởng tượng một chút, bản thân ôm lấy cổ của Đại Uyển, khóc nức nở mà nói ra mấy lời thoại phiên bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dich-noi-xong-roi/234902/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.