Cách đây một thời gian, Hứa Tinh Thần đã bỏ hết tiền vào thẻ ngân hàng, hắn đưa thẻ này cho Hứa Đại Hải, nói: “Mật khẩu vẫn là ngày sinh của ba.”
Hứa Đại Hải tưởng hắn đã nhận lời của mình, không nói lời nào, cầm thẻ ngân hàng nói: “Đến Bắc Kinh, nhớ làm việc thật tốt vào, đừng nghĩ tới ba, sống tốt với Tiểu Tôn.”
Ông vẫn hơi tiếc nuôi vì đã không nhìn thấy Tôn Minh Chí.
Mặc dù vừa không muốn gặp hắn, nhưng lại cũng muốn gặp hắn.
Hứa Tinh Thần sau đó nói: “Chúng con đã chia tay rồi.”
Hứa Đại Hải sững sờ một chút, trầm mặc một lát mới hỏi: “Là bởi vì ba?”
“Không, là vấn đề của riêng bọn con.”
Hứa Đại Hải thở dài.
Những lời muốn nói lại phải nuốt lại vào miệng.
Hai người đàn ông này ở một chỗ, không thể kết hôn, không thể có con, nói chia tay là chia tay, thật sự không đáng tin cậy.
Nhưng nói vậy cũng vô ích.
Chỉ còn lại những nỗi sầu lo vô tận, không biết nói gì.
“Vậy nên con sẽ không về Bắc Kinh, con muốn ở nhà một đoạn thời gian.” Hứa Tinh Thần nói.
“Không làm gì nữa?”
Hứa Tinh Thần sau đó nói: “Công việc đã làm nhiều rồi, có thể tìm lại, nhưng con chỉ có một người cha, không còn một ai khác. Ba để cho con trở về Bắc Kinh, không quan tâm ba, lòng của ba dễ chịu, còn con? Viện dưỡng lão ở chỗ này của chúng có thể tốt hơn nơi nào sao, chờ tới lúc ai ba cũng không biết, đến con trai của chính mình còn không dám trông cậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dich-moi-ngay-deu-tro-nen-dep-hon/1066643/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.