Thẩm Kim Đài: “…… Em hy vọng anh đang nghiêm túc nói về công việc.”
Diêm Thu Trì cười nói, “Chúng ta công khai vào ngày lễ tình nhân đi.”
Thẩm Kim Đài sững người một lúc, sau đó gật đầu. Diêm Thu Trì sau đó lại ôm hôn cậu, hôn mấy lần, Thẩm Kim Đài cảm thấy nếu mình không đi ra khỏi cửa này, bất cứ lúc nào cũng có nguy cơ bị bắt lên giường.
“Đi thôi, đi thôi.” Cậu nói.
“Để anh lấy khăn quàng cổ cho em.” Diêm Thu Trì nói, “Hoặc em có thể mặc áo len cổ lọ của anh, che một chút.”
Thẩm Kim Đài đột nhiên nhớ tới cái gáy của chính mình, lửa giận bốc lên, nói: “Về sau nếu anh còn dám trồng dâu tây phía trên cổ của em, anh cứ thử xem. Em không phải lúc nào cũng có thể che cổ khi diễn đâu.”
“Khi nào làm anh còn không biết.” Diêm Thu Trì nói.
Hắn có lẽ là quá hưng phấn, đại não đã hoàn toàn bị nửa người dưới khống chế, cho nên dù là tay hay miệng, hay những nơi khác, lực đạo đều rất kịch liệt. Trên thực tế, sau này nhìn thấy Thẩm Kim Đài khắp người đều là bộ dạng “thương tích đầy người”, hắn rất hối hận, chủ yếu là bởi vì Thẩm Kim Đài sinh ra đã rất trắng, một chút dấu vết cũng sẽ hiện lên rất rõ ràng, nhìn có chút tàn nhẫn.
Nhưng hắn yêu Thẩm Kim Đài nha, thương cậu, vừa thấy đã cảm giác rất hối hận.
Lần sau hắn nhất định sẽ chú ý!
Diêm Thu Trì trở về phòng lấy khăn quàng cổ, Thẩm Kim Đài buộc khăn, chuẩn bị trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dich-moi-ngay-deu-tro-nen-dep-hon/1066639/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.