Thẩm Kim Đài rất hưng phấn, bởi vì sau khi trung niên, nội dung phim sẽ càng ngày càng mạnh mẽ hơn, tình cảm sẽ ngày càng sâu đậm hơn, phân cảnh cũng càng ngày có tính khiêu chiến hơn, nhất là cậu rất muốn diễn xuất Lạc Văn Thanh trung niên và già nua.
Hôm nay phân cảnh này, bắt đầu ống kính từ trung niên cho đến những năm tháng già nua, đối với cậu mà nói có tính khiêu chiến rất lớn.
Thẩm Kim Đài từ từ quay đầu lại, nhìn về phía máy quay phim, máy theo dõi hướng lên phía cậu, mái tóc hoa râm, mặt mũi già nua, ngay cả ánh mắt cũng nhu hòa hơn.
“Cắt! ” Tôn Tứ Hải đứng lên nói: “Vẫn không được.”
Lạc Văn Thanh già nua vẫn duy trì thân hình cao ráo của mình, nhưng sự rắn rỏi của người già và sự rắn rỏi của người trung niên vẫn rất có sự khác biệt, cậu liên tục quay mấy cảnh, Tôn Tứ Hải đều không quá hài lòng.
Chủ yếu là Thẩm Kim Đài quá trẻ, kỹ năng diễn xuất của cậu không đủ để để bổ khuyết vào khoảng cách tuổi tác. Tôn Tứ Hải cảm thấy dáng vẻ của cậu vẫn chưa đủ chân thực.
“Nếu như lại tiếp tục còng lưng hoặc là tập tễnh đi, tôi cảm thấy có hơi giả tạo.” Thẩm Kim Đài nhìn cảnh quay lại một lần nữa: “Phân cảnh người già còn có mấy cảnh nữa, nếu như từ giờ đã diễn quá già, vậy những cảnh phía sau thì quá trình thay đổi sẽ diễn ra không rõ ràng cho lắm.”
“Tôi cảm thấy có lẽ là do hóa trang tuổi già của chúng ta không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dich-moi-ngay-deu-tro-nen-dep-hon/1066607/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.