Họ quay cảnh này trong một ngày, cuối cùng ban đêm cũng kết thúc công việc, tất cả mọi người đều kiệt sức.
Ngày đầu tiên quay, mọi người đều chưa điều chỉnh xong trạng thái, cho nên không có cảnh quay ban đêm.
Mặc dù Bạch Thanh Tuyền rất mệt mỏi, nhưng khi ra cửa gặp người hâm mộ của mình, hắn vẫn xuống xe nói lời chào với họ.
“Anh, chúng em đợi anh cả ngày.”
Cơm cũng không ăn, lót dạ bằng bánh mì và nước suối, chỉ vì không muốn bỏ lỡ thời điểm hắn ra ngoài.
Bạch Thanh Tuyền mỉm cười và nói: “Mọi người cực khổ rồi.”
“Anh quay phim cực khổ!”
“Đây là món quà chúng em mang đến cho anh!”
“Anh có thể ký cho em không?”
Một nhóm các cô gái nhỏ, ríu ra ríu rít nhảy cẫng lên hoan hô, Thẩm Kim Đài đang ngồi trong xe, đi ngang qua họ, xuyên qua cửa sổ xe nhìn thấy Bạch Thanh Tuyền đang dịu dàng kiên nhẫn chụp ảnh với người hâm mộ trong đêm.
Thật tốt.
“Đến xem chỗ con sống xong thì chúng ta sẽ về.” Mẹ Diêm nói.
Diêm Diệu Hiên hỏi: “Không ăn cơm?”
“Ý mẹ là về sau khi ăn xong.” Mẹ Diêm nói: “Mẹ còn hẹn đạo diễn Quách nữa, họ đặt phòng riêng rồi. Sao lại không ăn được.”
Thẩm Kim Đài biết tất cả đều là để lót đường cho cậu. Cậu đã một thân một mình trong làng giải trí quá lâu, lần đầu tiên cảm nhận được cảm giác hạnh phúc khi được người bảo vệ, có chút cảm động.
“Cảm ơn dì.”
Mẹ Diêm mỉm cười nhìn cậu một cái: “Lần đầu tiên con đóng phim, dì đang ở nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dich-moi-ngay-deu-tro-nen-dep-hon/1066525/chuong-27.html