Edit: Âu Dương Lạc Hy
Bận rộn cả ngày, buổi đọc thử kịch bản cuối cùng cũng đã kết thúc. Thẩm Kim Đài mệt mỏi cả người, ngủ luôn trong xe.
Trời sắp tối, đã vào cuối hè, hoàng hôn này mang đến cảm giác của mùa thu. Phía tây là một đám mây màu tím sẫm, một chút sắc vàng cũng sắp phai đi. Cậu dựa vào lưng ghế, gió từ cửa sổ lồng lộng thổi vào.
Mái tóc trước trán bay qua bay lại, nhẹ nhàng lướt qua mắt, có hơi ngứa, nhưng rất thoải mái.
"Em sống trong Diêm gia, có gặp phải Diêm Thu Trì không?" Lý Mỹ Lan hỏi.
"Thỉnh thoảng." Thẩm Kim Đài uể oải nói.
"Không động lòng?"
"Động chứ." Thẩm Kim Đài nói, "Nếu trái tim không đập thì sẽ chết mất."
Tiểu Đường cười một tiếng.
Lý Mỹ Lan cũng mỉm cười, nói: "Nói thật nhé, tình hình tài chính của gia đình em hiện tại rất tệ, gia đình chị cũng không khá hơn bao nhiêu, chị còn hai con nhỏ. Chị phải kiếm tiền sữa bột cho chúng nó nữa, em cũng phải kiếm tiền, hai chúng ta sẽ làm tốt thôi. Đừng nghĩ về Diêm Thu Trì nữa, nếu hắn có thể thích thì hắn đã thích em từ lâu rồi. "
Có lẽ là quá mệt mỏi, người mệt mỏi sẽ dễ mềm lòng, Thẩm Kim Đài cảm thấy rất buồn bã khi nghe những lời này.
Cậu "vâng" một tiếng rồi nói tiếp, "Chị yên tâm, em sẽ không như thế nữa. Thẩm Kim Đài luôn chạy sau mông Diêm Thu Trì đã chết rồi."
Lý Mỹ Lan ngạc nhiên quay đầu nhìn cậu, hơi đau lòng nói, "Em mới hai mươi tuổi, còn trẻ. Tương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dich-moi-ngay-deu-tro-nen-dep-hon/1066517/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.