*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Gió rất to, thổi vào mặt giống như một con dao khiến cho con người có chút đau nhức khó chịu. Hạ Tri Điểu nghe tiếng gió giống như tiếng rít, cảm nhận được sự nóng rát khi mái tóc bị gió thổi ngược đánh vào gương mặt mình, không chịu được nhắm chặt hai mắt lại.
Tàu lượn chở đầy hành khách uốn lượn trên đường ray quanh co, từng vòng từng vòng, huyết mạch tuôn trào mà gào thét, muốn phóng thích ra khỏi người.
Nhưng trong chớp mắt, tàu lượn liền từ từ ngừng lại, sau đó tất cả đai an toàn đồng loạt mở ra, Tùy Chí Thanh cùng Hạ Tri Điểu cũng đứng dậy, đi về hướng chỗ ngăn tủ, cầm lấy túi đồ của riêng mình.
Nhưng mà trái tim của Hạ Tri Điểu vẫn không ngừng nhảy lên.
Ngay lúc Hạ Tri Điểu muốn hỏi Tùy Chí Thanh có nghe được mình đã nói cái gì trước đó hay không thì thấy trên gương mặt của Tùy Chí Thanh nở nụ cười, xoay người mở bản đồ, bản thân liền hiểu được cũng không cần hỏi.
Chắc chắn là không nghe thấy.
Có một chút thất lạc. Nhưng chỉ trong chớp mắt Hạ Tri Điểu lập tức thay đổi thành nụ cười trên gương mặt: "A Thanh, mình muốn ăn mực nướng!"
"Được, đi thôi." Cất tấm bản đồ, Tùy Chí Thanh thở ra một làn khói trắng, quay đầu nhìn quanh bốn phía một cái, cuối cùng ánh mắt dừng lại ở một quán ăn vặt cách đó không xa. Sau đó Tùy Chí Thanh nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dich-luon-treu-toi/1507142/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.