*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Cho nên?" Tùy Chí Thanh nhìn chăm chú Hạ Tri Điểu.
Hạ Tri Điểu lắc đầu: "Thật sự là minh chứng cho câu nói kia —— tôi có hàng ngàn hàng vạn người bạn, người mới nhất vĩnh viễn là người tốt nhất."
Nói xong Hạ Tri Điểu liền đi đến cầm lấy cái túi mà ông chủ đưa, cũng không quay đầu lại mà đi đến cửa hàng rau củ ở bên cạnh.
Phải, bản thân mình vẫn sẽ ghen. Nhưng mình đang tìm cách bình ổn lại cảm xúc, không thể đem sự tức giận trút lên người khác.
Tùy Chí Thanh đứng ở một bên nhìn bóng dáng Hạ Tri Điểu, tự giễu cười lắc đầu một cái.
Thật sao? Là như thế này? Chắc chắn? Ngược lại Tùy Chí Thanh hy vọng mình chính là như vậy, sẽ đơn giản biết bao nhiêu, sẽ vui vẻ biết bao nhiêu?
Sau khi mua đồ xong, ba người cùng nhau quay về.
Về đến nhà đã là mười giờ rưỡi.
Sau đó Hạ Tri Điểu cùng Anh Muội đi vào phòng bếp bắt đầu nấu bữa trưa.
Lúc Anh Muội vừa khẽ hát vừa chậm rãi bóc vỏ tỏi thì thấy Hạ Tri Điểu cầm lấy con dao, sau đó lấy ra một miếng tỏi ném lên trên cái thớt gỗ, ba ba ba mấy cái đem tất cả đều đập dập ra, sau đó vò một cái rồi chà xát ở giữa, lấy ra múi tỏi và gừng cùng đập dẹp, rồi lấy hành bỏ tất cả vào trong nồi, hoàn thành bước đầu tiên.
Động tác nhanh nhẹn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dich-luon-treu-toi/1507126/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.