*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tùy Chí Thanh nhìn thấy câu nói kia, đuôi lông mày không khỏi giương nhẹ. Cái câu này giống như người yêu nói với nhau mà Giai Lăng vẫn thường nói.
Đúng vậy, thời điểm mới vừa quen Giai Lăng, câu đầu tiên chị ấy nói với mình là: "Vô ngôn! Lão tử yêu ngươi! Có thể quyến rũ ngươi không?"
Ban đầu khi nghe thấy Tùy Chí Thanh rất lo sợ, về sau liền tập mãi thành thói quen đồng thời nghe riết lỗ tai cũng chai luôn, nhưng khi nhìn thấy tin nhắn của Phi Vũ Trần Ai gửi tới, lại không nhịn được cười: "Cậu sẽ như vậy sao?"
Phi Vũ Trần Ai: "Sẽ không."
"Quả nhiên lời mẹ nói không sai, lời của con gái một chữ cũng không đáng tin." Tùy Chí Thanh bắt đầu cảm thán
Phi Vũ Trần Ai: "Bởi vì trong lòng đã có một người, nếu như lại chứa thêm một người, thật quá chật chội rồi."
Tùy Chí Thanh nhìn thấy câu này, trầm mặc một hồi lâu.
Phi Vũ Trần Ai: "Ha ha, được rồi, không nói nữa, mình muốn đi ngủ, cậu cũng đi ngủ sớm một chút đi."
"Ha ha, được, ngủ ngon." Tùy Chí Thanh trả lời.
- -----------------------
Đêm hôm sau
Hạ Tri Điểu đáp ứng mấy người bạn thời đại học cùng đi KTV chơi.
Đến nơi đã là chín giờ tối, mọi người nhìn thấy Hạ Tri Điểu mặc quần áo sang trọng cùng đồ trang sức đắt tiền, liền trêu ghẹo hỏi cô có phải đã gả cho một người tốt, trở thành một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dich-luon-treu-toi/1507114/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.