Phòng bệnh trắng như tuyết.
Hạ Tây Châu đeo đôi dép lê, mặc áo ngủ cotton, tóc đã rối bù xù, đầu đầy mồ hôi, sắc mặt trắng bệch, tất cả đều là bị doạ ra.
Bác sĩ khoa cấp cứu cằn nhằn: "Người bệnh thích ăn đồ ngọt không?"
Thẩm Tư Phi đã bình tĩnh, tuy rằng vẫn hơi đau, mà không đau đến độ lăn qua lăn lại như trước.
Hạ Tây Châu: "Thích ăn. Mấy ngày trước tổ chức sinh nhật, ăn bánh ngọt."
"Vậy là được rồi." Bác sĩ sắc mặt nghiêm túc, "Lần sau nhất định phải ăn ít đồ ngọt thậm chí là không ăn, ví dụ như kẹo gì đó, ăn ít thôi. Bất kể là hàm răng hay là thể chất cũng phải cẩn thận hơn nhiều. Bây giờ cảm thấy đau bụng không?"
Thẩm Tư Phi cảm thấy ánh mắt Hạ Tây Châu dừng lại trên mặt mình, vừa chột dạ vừa lúng túng, cậu lắc đầu: "Không có, nãy giờ không có."
Bác sĩ: "Nếu như có cảm giác không thoải mái thì nhanh chóng báo cho tôi, chúng tôi phải đến tầng chuyên chẩn cho Omega mời bác sĩ cho cậu."
Một Omega mang thai bởi vì đau răng mà nửa đêm vào khám cấp cứu, là đối tượng bệnh viện cần để ý trọng điểm.
"Quan sát nửa tiếng, không có dị thường là về được." Bác sĩ trước khi đi cường điệu, "Alpha cũng phải chú ý nhiều vào, sao có thể bỏ mặc Omega của anh làm bừa như thế?"
Hạ Tây Châu chỉ có thể gật đầu thụ giáo, đứng dậy đóng cửa lại.
Thẩm Tư Phi nhìn thấy lưng hắn bởi vì chảy mồ hôi mà thấm ướt áo ngủ, hơi thở đàn ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dich-han-vua-dep-lai-vua-ngot/1120112/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.