Sau
Thẩm Tư Phi ngẩn ra, nhớ tới lý tưởng chọn bạn đời của Hạ Tây Châu là Beta, tỷ lệ rất nhỏ, đúng là không có cách nào có con.
Nhưng không biết Hạ Tây Châu... có thích trẻ con không. Tuy rằng bản thân hắn nhìn lạnh lùng cực kỳ.
Cậu khẽ gật đầu, dời ánh mắt đi trước.
Hạ Tây Châu nhìn bóng lưng cậu, không lên tiếng.
Đến cửa nhà, Thẩm Tư Phi nói: "Đúng rồi, tôi muốn nhờ anh giúp một chuyện. Có thể tìm luật sư đáng tin cho tôi không, tôi không có nhân mạch ở phương diện này."
Hạ Tây Châu trầm tư một chút: "Chuyện di sản của mẹ ruột em?"
Thẩm Tư Phi nói: "Năm đó di chúc viết là quyên góp hết, tôi hoài nghi Thẩm... Thẩm Lương Bình chiếm thành của mình. Tôi chỉ có thể nghĩ đến cách này."
Hạ Tây Châu khẽ gật đầu, tìm một luật sư đầy đủ năng lực, không bị Thẩm gia uy hiếp, rất đơn giản.
Hắn hỏi: "Hận không?"
Thẩm Tư Phi sửng sốt một chút, "Hả?"
Hạ Tây Châu nói: "Bạc đãi em."
Thẩm Tư Phi nói: "Không hận có oán. Nếu như tôi nói không hận ông ta, hiển nhiên anh sẽ không tin. Trước đó tôi khờ dại cho là có thể ngụy trang thành chẳng có gì xảy ra, mở một mắt nhắm một mắt, trên thực tế mâu thuẫn vẫn như cũ. Hiện tại bọn họ ở trong lòng tôi đã chẳng là gì."
Trước kia cậu cố kỵ vì Thẩm Lương Bình không cắt chi phí ăn uống lúc cậu thành niên, cậu vẫn được ông nuôi nấng lớn lên. Vì vậy cậu có chút lương tâm, không tranh giành cái gì. Trên thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dich-han-vua-dep-lai-vua-ngot/1120091/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.