Uyển Lãng Thiên cả đêm không về kí túc xá, cũng không trả lời tin nhắn.
Tần Thanh Vân lo lắng cả đêm, cuối cùng sáng sớm sáu giờ sáng mới nghe điện thoại.
Người nghe điện thoại, không phải Uyển Lãng Thiên, mà là Hạ Vũ Đình!
Giọng nam trầm còn ngái ngủ, ái muội nói: "Cậu ấy vẫn đang ngủ, không cần lo lắng, tối hôm qua cậu ấy chỉ ngủ ở nhà tôi một đêm mà thôi."
Tần Thanh Vân cầm điện thoại, nghe âm thanh thông báo đã tắt máy, một lúc lâu sau mới lẩm bẩm nói: "Bọn họ không phải là tình địch sao? Từ khi nào mà thằng nhóc Uyển Lãng Thiên này thân thiết với Hạ Vũ Đình như vậy, dăm ba bữa lại ở nhà người ta?"
Uyển Lãng Thiên hoang mang mà chạy về kí túc xá, túm lấy Tần Thanh Vân đang lén lút ăn mì gói, suýt chút nữa thì làm đổ nước mì của anh.
"Người anh em, phải làm sao bây giờ? Tôi uống say đến mức mất trí nhớ rồi và có lẽ tôi đã làm ra chuyện không thể cứu vãn được!"
Uyển Lãng Thiên nói không đầu không đuôi, Tần Thanh Vân bảo cậu ăn mì bình tĩnh trước đã.
Hai người vừa ăn mì gói, Uyển Lãng Thiên vừa kể đầu đuôi câu chuyện cho Tần Thanh Vân.
"Hạ Vũ Đình chỉ cho tôi một gợi ý, nói là tối qua bọn tôi đã nói rất nhiều chuyện từ hồi nhỏ đến khi lên đại học, kết lại là chúng tôi đã đạt được lần đầu tiên của nhau."
Tần Thanh Vân nghe xong, đôi mắt trợn tròn, nhưng không hoàn toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dich-cu-muon-cung-toi-lap-cp/2686148/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.