Trắng đêm khó ngủ, coi như là cái thể nghiệm mới lạ. Nhịp tim bị khống chế, hoạt động theo hô hấp của người nào đó. Rõ ràng rất yên tĩnh, nhưng lại vẫn không ngủ được. Lý Tiêu thử đếm cừu, đếm đến một ngàn, càng đếm càng tỉnh. Hắn không biết vì sao sẽ như thế, chỉ ẩn ẩn cảm giác, lòng của hắn không giống như hắn luôn cho là bình tĩnh không gợn sóng.
Rạng sáng ba bốn giờ, là lúc mọi người buồn ngủ nhất, ngủ sâu nhất. Lý Tiêu không ngủ, ý thức vẫn rõ ràng như trước. Hắn bò lên từ chăn nệm dưới đất, đứng một lát. Cuối cùng vẫn là để bị hấp dẫn, đi đến phía người đang ngủ say trên giường. Hắn đứng ở bên giường, cúi lưng xuống, mượn ánh sáng mỏng manh ngoài cửa sổ nhìn gương mặt quấy nhiễu giấc ngủ của hắn, khuôn mặt Chu Dịch Phàm.
Hắn không dám đụng vào cậu, lại khống chế không được vươn tay. Hắn không dám thật sự chạm đến làn da kia, chỉ lấy đầu ngón tay tinh tế tỉ mỉ miêu tả khuôn mặt xinh đẹp kia trong không khí. Còn chưa đủ, Lý Tiêu trong lòng chỉ có một ý niệm này. Hắn muốn, nhiều hơn nữa, rất nhiều, nhiều đến chính hắn cũng thừa nhận không nổi. Thân thể vẫn là hành động trước lý trí, đến khi hắn hồi thần, hắn phát hiện mình đã dựa vào quá gần. Gần như thế, chỉ cần chạm nhẹ là sẽ nhấm nháp tư vị mềm mại kia một lần nữa.
Lần này hoàn toàn không nằm trong dự liệu của Lý Tiêu, hắn bị chính mình dọa sợ không nhẹ. Hắn đứng mạnh dậy, nắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dich-chung-ta-lam-ban-di/1318017/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.