Lý Tiêu là bị tiếng chuông di động đánh thức. Hai ngày nay hắn không được ngủ ngon, ngày hôm qua còn có thể chống đỡ chơi cả ngày, hôm nay lại có chút chống đỡ không nổi. Một giấc này, gần như là ngủ đến giữa trưa.
Là em gái hôm qua gọi tới, hẹn hắn cùng nhau đi tham quan thành cổ. Lý Tiêu vừa đồng ý, vừa đẩy đẩy Chu Dịch Phàm đang ngủ. Chờ Chu Dịch Phàm tỉnh lại, Lý Tiêu vừa vặn cũng tắt điện thoại.
"Hôm nay đi tham quan thành cổ, em ấy nói hôm nay không đông người lắm, có thể thuê xe đạp đi dạo."
Lý Tiêu nói một câu, đứng dậy chui vào toilet.
Chu Dịch Phàm vốn muốn đi chụp mấy tấm về kiến trúc thành cổ, nghe Lý Tiêu nói như vậy, nháy mắt mất hết hứng thú. Vì thế vỗ vỗ gối đầu, nằm xuống giường lần nữa, rất nhanh liền thiếp đi.
Lý Tiêu rửa mặt xong đi ra, liền thấy trong chăn nổi lên một đống, chỉ lộ ra đầu Chu Dịch Phàm.
"Cậu không đi à?"
Lý Tiêu vòng qua cuối giường, chuyển tới bên cạnh Chu Dịch Phàm, nhỏ giọng hỏi cậu.
Chu Dịch Phàm nhíu mày, mơ mơ hồ hồ lẩm bẩm một câu: "Không đi." Sau đó kéo chăn lên, che đầu, tiếp tục ngủ.
Lý Tiêu thấy thế nở nụ cười, kéo chăn Chu Dịch Phàm xuống: "Tôi đi nhé?"
Chu Dịch Phàm gật đầu một cái, rụt người lại, tiếp tục ngủ.
Lý Tiêu quả nhiên không quấy rầy Chu Dịch Phàm nữa, bước đi thật nhẹ, đi ra khỏi phòng. Nghe được tiếng động, Chu Dịch Phàm nhíu nhíu mày. Rồi sau đó thời gian yên lặng trôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dich-chung-ta-lam-ban-di/1318011/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.