Chu Dịch Phàm không ngờ cha cậu tuyệt tình như vậy, trực tiếp đóng băng tài khoản của cậu. Một hơi nghẹn ở trong lòng, trong ngực, thiếu chút nữa làm cậu nghẹn chết. Không có cách nào trả tiền cho công ty chuyển nhà, thật vất vả từ trong vali hành lý tìm ra mấy chục đồng tiền lẻ, lại đi cầm cố đồng hồ của mình, mới khiến cho người của công ty chuyển nhà không đến mức kéo đồ này nọ của Tề Mục đi luôn.
Chờ Tề Mục và Lý Tiêu mang theo đứa con riêng Doãn Liệt trở về, Chu Dịch Phàm ngược lại không có cảm giác. Xui xẻo đến trình độ này, cảm xúc đều bị mài hết.
Vì thế vấn đề lớn nhất đặt trước mặt bốn người là — tiền.
Tề Mục nói tiền lương của anh tháng sau mới phát, nhưng chờ đến tháng sau còn tới một tuần nữa. Tiền gửi ngân hàng trước đó vì bồi thường người gốm cho Doãn Liệt mà tiêu hết toàn bộ số tiền. Bây giờ chỉ có thể lấy ra hơn một trăm hai mươi tệ làm sinh hoạt phí.
Lý Tiêu đi ra ngoài cũng không mang bao nhiêu tiền, chơi trò chơi mất hơn một nửa, chỉ còn lại có ba mươi mốt tệ, ngay cả tiền xe về nhà cũng không đủ.
Chu Dịch Phàm không cần phải nói, cả người không một xu dính túi.
Doãn Liệt trên người cũng không có tiền, nhưng mà hắn mang theo thẻ tín dụng.
Mọi người đem hi vọng ký thác lên người Doãn Liệt, không nói nhiều, ít nhất phải được vài trăm đồng để mua một chiếc giường đơn giản, bằng không bọn họ đều phải ngủ trên sàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dich-chung-ta-lam-ban-di/1318002/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.