Edit: TịnhNgười bá đạo như Doãn Liệt, từ nhỏ đến lớn chưa từng thỏa hiệp với ai bao giờ, trừ lão hồ ly là cha hắn. Muốn khiến Doãn Liệt yếu thế mà thỏa hiệp, gần như là chuyện không thể.
Lúc Lý Tiêu và Doãn Liệt đang đấu mắt với nhau. Một mình chiếm một góc của cái bàn, Tề Mục đối với chuyện này càng nhận thức được điểm này sâu sắc hơn.
Sau khi Lý Tiêu dùng máy tính Tề Mục xóa bản copy, tự tay đưa đĩa cho Tề Mục xong, Doãn Liệt đột nhiên trở mặt không nhận người. Tề Mục mắt thấy Doãn Liệt đánh lén Lý Tiêu, lại không thể ngăn cản được. Mà Lý Tiêu hiển nhiên cũng không phải là người để mặc cho người khác đánh. Tuy rằng thân thủ không bằng người đã được huấn luyện chuyên nghiệp như Doãn Liệt, nhưng Lý Tiêu vẫn là dựa vào diện tích nhỏ hẹp của phòng và cách bố trí phức tạp mà hành động linh hoạt, bắt đầu vô tình đánh lại Doãn Liệt. Cuối cùng là đánh tay ngang với Doãn Liệt, *lưỡng bại câu thương*. (lưỡng bại câu thương: ý nói là trong một cuộc giành giật cả hai bên đều bị tổn thương, chẳng bên nào được lợi cả)
Đánh mệt mỏi, bụng hai người đều đói đến mức kêu lên tiếng, lúc này mới dừng tay.
“Tề Mục nấu cơm đi.”
Doãn Liệt nói với Tề Mục, hai mắt lại nhìn chằm chằm Lý Tiêu, phòng ngừa Lý Tiêu thừa dịp hắn chưa chuẩn bị đột nhiên tấn công.
Tề Mục hai mắt đẫm lệ mờ mịt nhìn căn phòng của mình giống như vừa bị một cơn gió lốc quét qua, nghẹn ngào gật đầu.
Những mô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dich-chung-ta-lam-ban-di/1317998/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.