*Tựa gốc "团圆或者晚了廿个十年": Đoàn viên hoặc là muộn hai mươi lần mười năm nữa, mình có chỉnh sửa một chút theo nội dung bài hát gốc để dễ hiểu hơn
Khi Đường Lập Ngôn ra khỏi cửa, trời đã sớm tối mịt.
Đèn đường chiếu xuống đầu, chiếu sáng con đường nhựa. Hơi nóng phả lên, Đường Lập Ngôn mới bước ra từ phòng điều hoà, bị gió nóng thổi, cảm thấy cả người đều khô nóng.
Rõ ràng đã vừa giải toả hormone hết rồi, lửa cũng phun ra rồi, hơi cũng xả rồi, nhưng Đường Lập Ngôn lại vẫn không chịu nổi, đấm vào cột đèn một cái.
Cột sắt chẳng thèm để tâm đến hắn, lù lù bất động, còn chẳng run rẩy lấy một lần. Ngược lại đốt ngón tay hắn đấm vào sắt lại xước đau.
Còn chưa chửi thành tiếng, điện thoại đã rung lên.
Là một tin nhắn:
[Quản Lập Canh: Vừa nãy sao không nghe máy?]
Cuộc trò truyện phía trên hiện thời gian từ 3 tuần trước.
Mặt Đường Lập Ngôn lại trầm đi, gọi lại sang bên kia.
Sau hai tiếng tút tút, Đường Lập Ngôn còn chưa kịp mở miệng, bên kia đã bắt đầu la lớn: "Mày chơi đến nghiện rồi đúng không? Bao giờ mới về?"
"Không về." Đường Lập Ngôn lạnh mặt nói.
"Không về?" Người bên kia rõ ràng đã giận, "Tháng sau là ngày giỗ của mẹ, mày bảo anh là mày không về?!"
Đường Lập Ngôn trầm đi mấy giây, đến lúc mở lời thì giọng đã thấp xuống, "Tôi ở bên này sẽ gửi hoa về cho mẹ."
"Còn chưa khỏi hẳn mà đã lao ra ngoài, mày cứ tiếp tục đi! Cứ đánh đấm đâm xe tiếp đi, sớm muộn cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-di/979202/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.