Bùi Sơn cảm thấy tim mình hụt mất một nhịp, cứ thế nhìn thẳng về phía đối diện, còn quên cả cử động.
Anh muốn nói, đối với anh, em đâu chỉ là nhất kiến chung tình thôi đâu.
Anh muốn nói, trong vô số những ngày sắp tuyệt vọng, anh lại mơ thấy tên em hết lần này đến lần khác, rồi cắt ảnh của em xuống từ những tờ báo cũ, đối với anh, em đâu chỉ là nhất kiến chung tình?
Chỉ cần Bùi Sơn xúc động thêm một chút nữa thôi, những lời này sẽ buột miệng thốt ra mất. Nhưng đến cuối cùng, anh chỉ cúi đầu, dọn xong dụng cụ pha trà.
Nước nóng chảy qua ấm, theo thành chén bạch ngọc rót xuống. Khi dụng cụ làm nóng đã xong chờ để ráo, Bùi Sơn lấy một loạt lá trà trong tủ ra, hỏi: "Muốn uống loại nào?"
Đường Lập Ngôn ý bảo anh cứ tuỳ ý chọn là được. Cái thứ này, đối với hắn mà nói chỉ là học đòi văn vẻ thôi. So với nước trà, cồn có tính kích thích hơn, có thể mang đến khoái cảm và hưng phấn.
Bùi Sơn lấy một ít lá trà bỏ vào tách trà, ấm nước nghiêng nâng lên, "Phượng Hoàng gật đầu ba lần", lá trà cứ liên tục xoay vần lên xuống, ngón tay thon dài vô thức nắm chặt.
Đúng là kiểu chưa gặp bao giờ, cơ bắp cân xứng, nếu có thể chơi một cách thoải mái thì chắc là rất sảng khoái rồi. Đường Lập Ngôn nghĩ.
"Sao thế?" Bùi Sơn cảm nhận được ánh mắt, nhìn sang.
"Không có gì, cảm thấy mới mẻ thôi." Đường Lập Ngôn không hề che giấu ánh mắt của mình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-di/236038/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.