“Tĩnh Di… anh sai rồi… em giúp anh được không? Chỉ có em mới cứu được anh… Em cầu xin Trần Hạo giúp anh với…
Chỉ cần công ty giữ được, em muốn gì anh cũng nghe theo!
Anh sẽ cắt đứt với Trương Thiến, thậm chí tay trắng rời đi cũng được!”
Tay trắng rời đi? Đã muộn rồi.
Tôi chưa bao giờ cần tiền của anh.
Điều tôi muốn… là để anh mất sạch — tiền bạc, danh tiếng, tất cả.
“Tôi không giúp được đâu.” – tôi lạnh nhạt nói.
“Anh lo nghĩ xem đối mặt với đám chủ nợ của mình thế nào đi.”
Nói xong, tôi dứt khoát cúp máy.
Tôi có thể tưởng tượng được sự tuyệt vọng và phát điên của anh ta lúc này.
Nhưng như thế vẫn chưa đủ.
Món khai vị… chỉ mới bắt đầu.
Món chính thật sự, còn đang ở phía sau.
Tôi gọi cho luật sư của mình.
“Luật sư Vương, có thể bắt đầu được rồi.”
“Bắt đầu gì ạ?”
“Khởi kiện ly hôn. Đồng thời, nộp đơn yêu cầu phong tỏa tài sản.”
6
Luật sư của tôi làm việc cực kỳ hiệu quả.
Sáng hôm sau, trát triệu tập của tòa án và quyết định phong tỏa tài sản đã được chuyển thẳng đến bàn làm việc của Lý Gia Hào.
Khi anh ta nhìn thấy tất cả tài khoản ngân hàng, cổ phiếu, quỹ đầu tư, thậm chí cả chiếc Porsche cũng bị phong tỏa — anh ta hoàn toàn phát điên.
Anh ta lao đến khách sạn, như kẻ mất trí gào rú giữa sảnh, đòi gặp tôi.
Nhưng bảo vệ đã ngăn lại từ ngoài cửa.
Tôi đứng phía sau cửa kính tầng trên, lạnh lùng nhìn xuống người đàn ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-di-khong-gian/5075946/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.