9
Hôm sau, tôi thức dậy trong vòng tay của Lục Trạm.
Tối qua, anh ôm chặt tôi, bắt tôi gọi anh là chồng hết lần này tới lần khác.
“Bà xã.” Anh đưa tay lên, dịu dàng vuốt ve gò má tôi: “Em có biết, anh vẫn luôn đợi em nói với anh không?”
“Sao anh không giận em?” Tôi cứ khóc mãi: “Em lừa dối anh, tại sao anh không giận em.”
“Giận chứ.” Anh ôm tôi vào lòng, thở dài: “Sao không giận…”
“Giận em tại sao không chịu nói cho anh biết, giận em nói đổi là đổi, không chút lưu luyến.”
Anh xoa đầu tôi: “Thậm chí anh còn trách bản thân trao nhầm tấm chân tình, nhưng anh không buông được em.”
“Em cứ nghĩ…” Tôi bật khóc: “Người anh thích… là chị ấy, em chỉ là hàng nhái, em… em…”
“Ngày 26/03/2020, là hôm đó phải không?”
Tôi ngẩn người, ngẩng đầu lên, nhìn anh qua làn nước mắt.
Hôm ấy ở trong b ệnh v iện, đó là lần đầu tiên tôi gặp anh dưới thân phận của “Lư Thanh Thanh”.
“Đồ ngốc…” Anh cụng trán vào trán tôi, thở dài.
“Nhưng…” Tôi càng ngơ ngác hơn: “Rõ ràng trước đây, anh… anh…”
Rõ ràng người anh thích là Lư Thanh Thanh.
Nhưng anh lại không cho tôi cơ hội hỏi rõ, dưới sự tấn công mãnh liệt của anh, tôi có cảm giác đầu óc trống rỗng, gần như không có năng lực nghĩ đến bất cứ điều gì.
Không biết đã bao lâu trôi qua, tôi mệt lả, nhắm mắt lại, mơ màng thiếp đi.
“Vợ ơi, nếu em phát hiện ra.” Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-de/2847297/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.