18.
Anh đưa mặt anh qua gần cô, ý bảo cô hôn anh, còn nhắm mắt, chu môi ra nữa, cô càng thấy càng mắc cười.
- Đang ở công ty, về em thường cho.
- Thật không? Về nhà là không chỉ hôn thôi đâu.
- Anh! – Diệp Anh trừng mắt với anh, mặt cô đỏ lên như quả cà chua.
- Không nói với anh nữa, em đi làm.
- Này, em đi đâu? Bàn làm việc của em ở trong đây mà.
Cô liếc anh:
- Em quên.
Cô ngồi vào bàn làm việc, còn Trình Hựu thì cứ ngồi đó nhìn cô vười tủm tỉm, cô thực sự muốn phóng cây viết vào mặt anh.
Hai người đang làm việc thì cửa mở ra, mẹ Trình Hựu bước vào, bà bước nhanh lại chỗ của Diệp Anh tát cô một cái đau điếng, khiến hai người sửng người:
- Con khốn, mày dám quay lại câu dẫn Trình Hựu, mày đã hứa như thế nào?
- Mẹ, mẹ có thôi đi không?
Trình Hựu bảo vệ cô phía sau lưng mình, cô nhìn tấm lưng vững chãi của anh cảm thấy rất ấm áp. Anh đã nói rồi, chuyện của mẹ anh để anh giải quyết, nên giờ cô đứng phía sau anh, nhẹ nhàng nắm lấy tay anh, anh cũng cảm nhận được sự dựa dẫm của cô.
- Mẹ làm gì? Là nó làm gì khiến con mê muội như vậy?
- Con đã nói là Diệp Anh là người con yêu, ngoài cô ấy ra con sẽ không lấy ai hết, nếu mẹ thích Bạch Vi như vậy thì mẹ lấy cô ta về đi.
"Chát"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-day-thanh-vo-sep-tong/3394968/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.