10. 
Buổi tối. 
- Trình Hựu. 
Đây là lần đầu tiên cô gọi anh như thế. 
- Sao vậy vợ? 
- Sau này nếu như không có tôi, anh nhất định phải sống tốt, tắm không được bật nhầm nước lạnh nữa, ngủ cũng không được sợ sấm nữa, không được bỏ bữa nữa, có biết không? 
- Vợ, em định đi đâu sao? 
- À, tôi nói "nếu" thôi. Thôi anh về phòng nghỉ ngơi đi. 
Diệp Anh đuổi Trình Hựu về phòng ngủ, còn cô ngồi trên sopha rất lâu, trên tivi là chương trình gì cô cũng không để ý, chỉ ngồi đó ánh mắt vô định. Cô vô thức nhớ đến trước đây, từ ngày trở thành thư ký của anh, cùng anh trải qua bao nhiêu thăng trầm, đến khi anh mất trí nhớ, được trải nghiệm cảm giác làm "phu nhân tổng tài". Nhưng mà cô nghĩ đến mình phải rời đi, lại thêm lo lắng cho anh, giờ anh như một đứa trẻ vậy, chỉ nghe lời cô. Nhưng mà nếu cô đi, anh còn mẹ của mình và vị hôn thê của mình nữa mà, anh sẽ nhanh chóng thích nghi thôi. 
Cô nghĩ đi nghĩ lại, ngủ thiếp đi, sau đó mơ màng cảm nhận có người nhấc bổng cô lên, rồi đặt xuống chỗ êm ái hơn, hôm nay quá mệt mỏi nên cô cũng chẳng thèm bận tâm chuyện gì xảy ra. 
- Trình Hựu, nay anh đi làm một mình được không? Em hơi mệt. 
- Em có sao không vợ? 
- Em không sao, nghỉ ngơi một ngày là hết thôi, anh đi làm đi. 
- Hay anh nghỉ ở nhà với em nha. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-day-thanh-vo-sep-tong/3394965/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.