Nếu không biết tính cách của Tần Trầm, Hứa Giản cũng sẽ cho rằng hắn cố ý nói như thế khiến người ta hiểu lầm.
Tài xế đã quen sóng to gió lớn, nghe Tần Trầm nói xong, tuy rất khiếp sợ, nhưng không nói gì, suốt đường vững vàng đưa hai người về đến dưới lầu nhà Tần Trầm.
Hứa Giản ra cốp sau lấy hành lý, tài xế một mặt muốn nói lại thôi, cuối cùng Tần Trầm không nhìn nổi:
"Chú Lý, có gì muốn nói thì chú nói đi."
Tài xế được gọi là chú Lý liếc mắt nhìn Hứa Giản, giọng nói có chút chần chờ: "Cậu chủ, vị này..."
Bắt gặp ánh mắt Tần Trầm nhìn sang, chú Lý hiểu rõ ngay lập tức, ngậm miệng không hỏi nữa.
Lúc Hứa Giản kéo va li đến, nghe thấy tài xế và Tần Trầm nói hắn rảnh rỗi thì về nhà một chuyến, mẹ Tần nhớ hắn.
Chú Lý đi rồi, Hứa Giản nhìn sau xe dần đi xa: "Vừa rồi nghe anh gọi chú Lý, hai người quen biết nhau?"
Tần Trầm gật đầu: "Chú Lý là trợ lý trước kia là ba tôi."
Ban đầu chú Lý đi theo cha của Tần Trầm, sau đó Tần Trầm ra mắt thường hay chạy khắp nơi, cần có tài xế đưa đón, cho nên cha hắn để chú Lý đi theo hắn.
Quen biết lâu như vậy còn chưa từng nghe Tần Trầm nói qua chuyện nhà mình, Hứa Giản cũng không nghĩ nhiều:
"Tôi còn tưởng chú ấy là người của công ty tới đón anh, hoá ra không phải."
Trong thang máy, Tần Trầm nhìn gò má Hứa Giản, có lòng muốn thẳng thắn nói ra thân phận của mình với cậu, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-day-thanh-meo-cua-anh-de/1086103/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.