Nếu như râu mép nhỏ mở miệng nói 10 ngàn, Hứa Giản xoắn xuýt xong có thể sẽ ra số tiền này, kết quả đối phương giở công phu "sư tử ngoạm", duỗi đầu ngón tay kêu một triệu.
Hứa Giản chỉ có thể chân thành đề nghị gã —— cửa lớn nhiều ngân hàng đang mở ra vì anh.
Cướp ngân hàng để nhanh có nhiều tiền, lấy cái gậy chẻ tre đi xem bói làm gì?!
Một triệu, cậu phải thu bao nhiêu năm tiền thuê nhà mới có một triệu?
Tần Trầm muốn lấy điện thoại di động ra trả tiền cũng khựng lại, quét mã thanh toán cũng không hỗ trợ giao dịch mệnh giá một triệu, cho dù đến ngân hàng rút tiền, cũng cần phải hẹn trước.
Tần Trầm nhìn chằm chằm râu mép nhỏ, cảm thấy gã cố ý làm khó dễ.
Bị Hứa Giản trừng, râu mép nhỏ cũng không giận, vuốt râu mép chậm rãi nói:
"Tôi đây đang cướp mà."
Nhìn bộ dạng râu mép nhỏ lý không ngay khí cũng mạnh, trán Hứa Giản đầy dấu chấm hỏi: "??"
Ấy vậy mà thừa nhận mình chào giá một triệu, giống như cướp ngân hàng rồi!
Hứa Giản tựa như cũng bị râu mép nhỏ làm tức cười, nhìn gã: "Anh biết điều quá nhỉ?"
Người này nói rõ bắt cậu làm cái máy rút tiền ngu ngốc bằng người.
Râu mép nhỏ lấy điện thoại di động để ở trước ngực, hành lễ phật: "Tôi đã ba năm chưa mở hàng."
Khoé miệng Hứa Giản giật một cái, nhìn chằm chằm râu mép nhỏ yên lặng, trong khoảng thời gian ngắn không biết nên phỉ nhổ gã mặc áo đạo sĩ hành lễ phật, hay là cười nhạo gã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-day-thanh-meo-cua-anh-de/1086095/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.