Thứ mà Thẩm Tịch lấy từ trong túi ra chính là hai chiếc hộp nhỏ bằng nhung trắng.
Nghe y nói, Tần Trầm cũng không đưa tay nhận.
Khương Lâm Tà tặng quà cho Hứa Giản thì có thể hiểu, tại sao Sữa Tươi cũng có?
Hứa Giản cũng sững sờ, nghiêng đầu —— hai phần đều là của tôi?
Tay Thẩm Tịch khựng lại giữa không trung tay một hồi lâu, thấy Tần Trầm không phản ứng, nhíu mày:
"Mặc dù không có phần của anh, nhưng tốt xấu gì cũng là mèo của anh."
Trong khi nói, Thẩm Tịch đặt hai chiếc hộp xuống bàn trang điểm trước mặt Tần Trầm.
Đồng tử Hứa Giản chuyển động theo động tác của y, nhìn hộp nhung trên bàn theo bản năng giơ móng vuốt định kéo.
Cậu ra tò mò bên trong chứa cái gì.
Còn không đợi đệm thịt Hứa Giản chạm được hộp, Tần Trầm đã nhấc tay nắm chặt chân của cậu.
Giữ lại chân ngắn của Hứa Giản, bỏ qua ánh mắt khó hiểu, Tần Trầm nhìn về phía Thẩm Tịch:
"Giám đốc Khương tặng quà cho Hứa Giản, anh đưa cho tôi làm gì?"
Thẩm Tịch cười: "Tôi đây là không thấy người khác, Lâm Tà nói, anh và Hứa Giản có quan hệ rất tốt, đưa anh cũng giống vậy thôi."
Sờ sờ đầu mèo, Tần Trầm lại hỏi:
"Làm sao giám đốc Khương biết tôi nuôi một con mèo?"
Nghe Tần Trầm nói, Hứa Giản bừng tỉnh —— đúng nhỉ, giám đốc Khương chưa bao giờ thấy thân mèo của cậu thì phải.
Lần trước Khương Lâm Tà tới, trùng hợp Hứa Giản biến trở về người, Khương Lâm Tà cũng chưa từng thấy Sữa Tươi, sao còn cố ý chuẩn bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-day-thanh-meo-cua-anh-de/1086084/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.