Nghe Hà Gia nói gã đã thấy xe Hứa Giản bị đâm vào ngày hôm đó, Âu Khánh trầm mặc nửa ngày mới hỏi:
"Nếu Hứa Giản bây giờ có thể bình yên vô sự xuất hiện ở đây, vậy người kia mà cậu tìm thì sao? Hắn sống hay chết?"
Hà Gia lắc đầu: "Em xem cảnh tông xe thông qua hộp đen của xe hơi, camera báo hỏng ngay khi xảy ra va chạm, tiếp đến xảy ra chuyện gì em cũng không biết, nhưng sau đó em đi thăm dò, nói chuyện bình xăng sau xe đã hỏng khi bị đâm, không bao lâu xe tự phát nổ..."
Khi cảnh sát và đội viên pccc đến nơi, xe đã bị lửa lớn thiêu cháy chỉ còn lại khung xe, bên trong đen sì sì, hoàn toàn không biết là xe hay người.
Âu Khánh: "Đã nổ tung, vậy cho dù cậu ta mạng lớn cũng không thể không bị thương chút nào chứ? Lúc này mới không bao lâu, làm sao cậu ta có thể nhảy nhót tưng bừng?"
Trong lòng Hà Gia cũng nghĩ như vậy.
Sau khi tông xe, gã không liên lạc với tài xế mà gã tìm, lâu như vậy rồi người kia cũng không tìm đến gã để nhận nốt khoản còn lại, gã cho là Hứa Giản và tài xe kia đều như nhau, không còn xương cốt.
Cho nên Hà Gia mới tự nhủ chuyện này không chút sơ hở nào, gã cho là Hứa Giản đã biến mất khỏi thế giới này.
Kết quả —— gã lại nhìn thấy Hứa Giản đang trong đoàn phim!
Thời điểm thấy Hứa Giản bước xuống từ RV của Tần Trầm, toàn thân Hà Gia như đang mơ, đầu óc trống rỗng, đầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-day-thanh-meo-cua-anh-de/1086076/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.