Đường Ly cảm thấy mình càng ngày càng không hiểu Tần Trầm.
Anh thật sự không thể nào hiểu được, tại sao Tần Trầm có thể đàng hoàng trịnh trọng nghiêm túc giới thiệu mình với một con mèo.
Qua vài giây, Đường Ly mới nhìn Tần Trầm bằng ánh mắt phức tạp:
"... Anh giới thiệu tôi với em, Sữa Tươi có thể nghe hiểu? Hay là sao thế?"
Vừa dứt lời, Đường Ly liền nghe Hứa Giản nhẹ nhàng 'meo' một tiếng.
Lựa giờ quá khéo, như thể Sữa Tươi đáp lại anh, Đường Ly run lên vài giây, quay đầu nhìn mèo: "Meo?"
Tần Trầm phiên dịch đúng lúc: "Nhóc đang nói với cậu 'chào chú'."
Đường Ly: "..."
Anh Trầm, anh tỉnh lại đi, mặc dù anh tự xưng là ba của Sữa Tươi, nhưng mèo này không phải thật sự là con trai của anh.
Mèo không thể nghe hiểu tiếng người!
Mức độ cuồng lông của anh Trầm lại tăng lên?
Đường Ly cầm gậy đùa mèo ngồi dậy, dùng ánh mắt thương cảm nhìn về phía Tần Trầm:
"Anh Trầm, có bệnh thì chữa, em trả tiền."
Không thể bại lộ thân phận của Hứa Giản, Tần Trầm cũng không nhiều lời, xem nhẹ ánh mắt của anh, nói sang chuyện khác:
"Cậu định ở đây mấy ngày?"
Đường Ly làm quá trợn to mắt:
"Em vừa tới mà anh đã muốn đuổi em? Vô tình!"
Nhét gậy đùa mèo vào trong tay Tần Trầm, Đường Ly bắt chước diễn theo, lùi về sau một bước làm dáng 'Tây tử ôm tim', giọng điệu đau thương:
"Uổng công người ta vừa xuống máy bay, cố ý đến cửa hàng thú cưng mua cho anh gậy đùa mèo mà anh muốn."
Hai tai Hứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-day-thanh-meo-cua-anh-de/1086068/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.