01
Xem như tôi và đứa con trai thứ của nhà họ Lục không đánh không quen, nguyên nhân là bởi vì chiếc máy bay điều khiển từ xa của hắn bị rơi sang sân nhà tôi do hết pin, nó đáp thẳng xuống đất rồi cứ vậy mà gãy làm đôi. Tôi nghe thấy tiếng động nên đã chạy đến, nhưng mà chỉ vừa kịp nâng chiếc máy bay bị hỏng nặng của hắn lên thôi thì đã thấy hắn đứng ngay trước cửa trừng mắt nhìn tôi rồi.
“Chị, chị!” Hắn tức giận đến mức chỉ biết ú ớ đôi câu, cả nửa ngày trời cũng không rặn ra được một câu hoàn chỉnh.
“Của cậu à?” Tôi giơ cái máy bay lên hỏi hắn.
“Của tôi!” Không biết uỷ khuất lớn như thế nào mà đứa trẻ này uất đến mức nghẹn ngào, giọng nói cũng trở nên biến dạng.
Tôi hiểu rõ, nên vì thế tôi đã đi lại rồi nhét mảnh vụn vào trong tay hắn: “Không có việc gì làm thì đừng ném rác rưởi vào nhà của người khác như thế.”
Hắn không lấy lại máy bay mà trực tiếp đẩy ngã tôi, tay tôi ma sát với đất nên bị trầy da. Tôi chỗ nào cũng không hiểu, đang định đánh vào mặt hắn, lại chợt cảm thấy hắn lớn lên có chút đẹp, nên không nỡ ra tay. Thế là hắn nắm bắt thời cơ mà đè tôi xuống đất rồi đánh tôi, đánh vào mặt tôi đã đành, thậm chí hắn còn cắn tôi vài cái, trên tay, cổ và trên đùi của tôi đều là dấu răng, hơn nữa ở một số vết cắn còn bị chảy máu. Tên nhóc ranh này từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-day-sau-mot-dem-lam-voi-em-trai-truc-ma-khong-phai-ban-be/2741525/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.