05
Hay, hay lắm Triệu Miểu, giờ thì cậu đã trở thành một Triệu Miểu Miểu đáng khinh rồi, thế mà còn dám trách cứ tớ sao?
Tôi đi ra ngoài, đóng sầm cửa lại, chó con bị tôi nhốt trong phòng đang hết sức tò mò mà rướn cổ ra ngoài để xem kịch vui.
“Nói đi, sao lại thế này hả?” Lục Lâm khoanh tay đánh giá tôi từ trên xuống dưới: “Dì nói cậu đi châu H du lịch.”
Đúng vậy, tôi đã giải thích với mẹ như thế đấy, hồi mới học đại học tôi đã rất thích bay nhảy khắp nơi rồi, chốc lát thì sang Đông Bắc chơi bãi bùn, chốc lát lại về thành cổ uống rượu đến phát điên, cho nên người nhà tôi đều tin sái cổ lời tôi nói.
“Vậy sao cậu lại không tin?” Tôi xoa xoa cổ mà chột dạ cất giọng hỏi dưới ánh nhìn tràn đầy tức giận của cô ấy.
“Tớ đi tìm cậu, nhưng cậu lại không có ở nhà, mẹ cậu thì nói cậu đi du lịch, trên vòng bạn bè cũng không hề có bất kỳ một động thái nào cả, gửi tin nhắn cho cậu cậu cũng không chịu trở về.” Lục Lâm càng nói càng thêm kích động, người khác không biết còn tưởng rằng tôi đang đuổi cô ấy đi đấy.
Mặc dù giảo biện chỉ tổ tốn công vô ích, nhưng tôi vẫn muốn thử xem: “Không phải tớ đã trở về rồi sao…”
“Cái rắm! Căn bản cậu không hề đi ra ngoài, rốt cuộc giữa cậu và em trai tớ đã xảy ra chuyện gì vậy hả?” Đầu ngón tay của cô ấy gần như là chọc thẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-day-sau-mot-dem-lam-voi-em-trai-truc-ma-khong-phai-ban-be/2741520/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.