Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14
Chương sau
Căn nhà bốc cháy dữ dội.Ngôi nhà như sắp sụp đổ.Nó ngồi trong đó, đôi mắt vô hồn, nhìn xa xăm. Khói của căn nhà bốc lên nhưng ngôi nhà ở trên rừng nên người dân quanh đó đuề tưởng là đốt rừng khai hoang đất, cũng có người nghĩ rằng một nhóm thanh niên đi cắm trại trên đó.Những gì trước mắt nó dần dần nhòa đi rồi không còn nhìn thấy gì nữa, ý thức của nó cũng mất dần, nhưng trước khi ngất đi nó vẫn còn nghe thấy tiếng ai đó, hình như là rất nhiều người -Rầm.Kiểm tra xem bên trong có ai không?-giọng ai đó hình như rất khẩn hoảng -Bên này..... có một cô gái -Mau cứu cô ta ra......... ..............Một tuần sau.............. Nó đang bất tỉnh trong một bệnh viện ở ngoại ô.Hiện tại người cứu nó vẫn thường ngày chăm sóc cho nó.Là một người đứng tuổi hay thanh niên nhỉ??? Chỉ biết là người đấy rất ân cần cần, dịu dàng, mang cho nó cảm giác ấm áp #### Sau khi việc đó xảy ra không ai biết được tin tức gì của nó.Đương nhiên Phong rất đau lòng con bạn thân của mình bỗng dưng biến mất không một dấu vết và con hồ ly kia lợi dụng điều đó mà tiếp cận cậu -Phong, anh đi đâu vậy?-cô bước tới cổng nhà cậu thì thấy cậu lái ôtô ra ngoài -Dung hả? Em về đi hôm nay anh không ở nhà đâu-cậu quay sang cười với cô rồi lao vút xe đi để mặc cô đứng đó như trời chồng #### -Cậu nói gì?? Con gái tôi bị bắt tới một ngôi nhà bỏ hoang ở trên núi hả?-ba nó tức giận đập tay xuống bàn, đôi mắt đỏ «Con gái của ba, tại sao như thế? Không sao đâu ba sẽ cứu con, chờ ba nhé»-ông xoay lưng lại với quản giá, ông đau lòng tận cũng, nước mắt vô tình rơi xuống.Nó là đứa con gái bé bỏng, là cô công chúa nhỏ của ông.Kể từ ngày anh nó đi nó bị trầm cảm mãi mới khỏi được vậy mà...... -Ngọn núi đó ở đâu, sao cậu không tới đó hả! Mau đưa người tới đó kiểm tra nhanh lên-ba nó -Dạ, tôi đã tới kiểm tra nhưng ngôi nhà đó đã bị đốt, không tìm thấy xác của tiểu thư-cậu quản gia cúi gằm mặt xuống -Cậu nói cái gì??-có vẻ như ông mất kiềm chế rồi #### -Mau điều tra cho tôi ai bắt cô ấy-con người Phong có vẻ đã thay đổi khi nghe tin nó bị bắt cóc.Từ một con người hiền lành, vui vẻ đã biến thành một con người tàn nhẫn, lạnh lùng.Cậu nhớ nó, thương nó, lo cho nó vô cùng "Hạnh, tớ xin lỗi.Giá như lúc đó tớ không nổi nóng với cậu, không lớn tiếng với cậu.Tớ xin lỗi, có phải là tại tớ cậu mới bị vậy không?Hạnh ơi, cậu đang ở đâu, mau về đi, đừng làm tớ lo lắng mà"-những dòng suy nghĩ hiện lên trong đầu cậu.Cậu đập mạnh tay vào tường,mạnh đến nỗi tay phải cậu chảy máu nhưng cậu không cảm thấy đau ở tay, mà là đau ở lòng -Cậu chủ!-cậu quản gia trẻ hoảng hốt khi thấy máu từ tay cậu chảy ra -Tôi không sao, cậu tiếp tục điều tra cho tôi-cậu lạnh lùng bước ra ngoài #### Đã hai tuần trôi qua nhưng nó vẫn chưa có dấu hiệu gì cho biết rằng nó sẽ tỉnh.Người cứu nó đang chờ điều kì diệu sảy ra.Chỉ là một ân nhân cứu mạng nó thôi mà sao lại mong nó tỉnh lại đến như vậy, không lẽ đã yêu nó từ cái nhìn đầu tiên rồi.Điều kỳ diệu mà người kia mong cuối cùng cũng đã trở thành sự thật, hàng lông mi dài động đậy, đôi mắt xinh đẹp dần dần mở ra -Hạnh! Em tỉnh rồi, để anh gọi bác sĩ nhé-người đó bật dậy vui mừng -Anh.....-nó vừa tỉnh dậy hình ảnh đầu tiên nó nhìn thấy chính là người con trai này, nó đang định hỏi anh ta đây là đâu thì anh ta liền muốn đi gọi bác sĩ ********Hoàn chap*******
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14
Chương sau