Type-er: Gabeo
“Cái cây trước mặt tôi cành lá xum xuê, hoa đỏ rực rỡ, đẹp đến mê hồn!”
1
Đường Quả, một nhà nhà thơ nổi tiếng của Trung Quốc có nói: Chúng ta một đờicó thể tương ngộ chính là sự sắp đặt của số phận, không người nào có thể chống lại được số phận, thậm chí bạn cũng không thể. Tôi cầm niêu cơmđứng đối diện với người trước mặt, cười láu cá, “Thầy Diệp, thầy nói xem như thế có đúng hay không?”
Hai ngày trước, mấy chiếc ô tô đưachúng tôi đến doanh trại bộ đội ở khu ngoại ô để học quân sự, đó là mộtnơi cha không thương mẹ không quý. Người đàn ông đẹp trai, phong độ đứng trước mặt tôi với nụ cười tỏa nắng ấy tên là Diệp Bổng, là một trong số những giáo viên phụ trách lớp tôi. Khi xuống xe anh là người đầu tiêntôi nhìn thấy, hai ánh mắt gặp nhau, anh mỉm cười khiến tôi như bị sétđánh. Chuyện tiếng sét ái tình khi tôi mới mười sáu tuổi lần đầu tiênxảy ra, tôi tin chắc rằng đó cũng là lần cuối cùng.
Theo nhưthông tin của một tình báo đáng tin cậy vừa nghe ngóng, anh năm nay mười chin tuổi, tính tình cương trực, cởi mở, là sinh viên năm thứ ba trongtrường quân sự, nghỉ hè vào doanh trại bộ đội thực tập, sau khóa giáodục quốc phòng này sẽ trở lại trường.
Anh nhìn tôi đầy thích thú, “Nhà thơ nổi tiếng ư? Đây là lời của nhà thơ nổi tiếng nào nói vậy?”
Tôi cười rất duyên, “Không biết cũng không sao, bây giờ thầy biết rồi đó,em tên là Đường Quả.” Tôi đưa tay ra, anh miễn cưỡng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dau-trong-vu-tru/63501/chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.