"Bác sĩ An, bệnh nhân xuất hiện tình trạng ngừng tim đột ngột."
"Chuẩn bị máy sốc điện."
...
"Bác sĩ An, không có tác dụng."
"Thêm một miligram Adrenalin."
…
"Một miligram Atropine."
…
Tiếng máy móc điện tử hoạt động vang lên bên tai Quý Tiêu, trong đó có cả giọng nói của An Sầm.
Người thiếu nữ cố gắng mở mắt nhưng bỗng phát hiện ra mình đang ở một thế giới chỉ có duy nhất một màu trắng loá.
Dưới cơ thể Quý Tiêu sóng sánh ánh sáng, tựa như làn nước trong vắt nâng đỡ lấy cô.
Quý Tiêu bất lực nằm giữa thế giới xa lạ ấy, trong trí óc cô lúc này đang có đủ loại kí ức được tua đi tua lại một cách hỗn loạn.
Hình ảnh Ngụy Khinh Ngữ hiện lên trong đầu cô, mỗi một nụ cười, mỗi cái nhăn mày của nàng đều không theo một trình tự nào, nhưng lại đủ khiến cô phải ngước mắt nhìn lên.
Nhắc đến cũng thật khiến người ta bùi ngùi.
Ngay từ ngày đầu tiên cô bước vào thế giới này, Ngụy Khinh Ngữ chính là người duy nhất ở bên cạnh cô suốt ba năm.
Quý Tiêu gắng giơ tay lên nắm lại những hồi ức kia, nhưng cô lại có cảm giác chúng đang từng chút từng chút tách ra khỏi trí óc cô rồi dần dần biến mất.
Cảm giác bất lực lan tràn khắp cơ thể vốn đã không còn chút sức lực nào.
Càng cố gắng vẫy vùng lại càng thêm vẻ bối rối chật vật.
Ngay thời khắc ấy, chẳng biết từ đâu trong thế giới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dau-quoc-dan-omega-luon-muon-doc-chiem-toi/3316837/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.