Ánh nắng xuyên qua những tầng mây, rơi xuống vườn hoa dây leo, soi sáng từng nét biểu cảm trên gương mặt của Ngụy Khinh Ngữ.
Nàng đứng dậy khỏi ghế, im lặng nhìn cánh tay Quý Tiêu bị Đinh Ngữ Đồng ôm lấy, giữa hai hàng lông mày hiện lên vẻ không vui.
Cảm giác đã mất từ lâu tự nhiên xuất hiện trong lòng nàng.
Mặc dù đối phương chỉ là một cô bé học cấp hai, thậm chí còn chưa phân hoá.
Có điều, cảm xúc này chẳng duy trì được bao lâu đã bị bóng dáng của người lướt qua trước mặt cắt ngang.
Sau khi Quý Tiêu bị Đinh Ngữ Đồng kéo đi trước vài bước, cô dứt khoát buông tay cô bé ra rồi xoay người quay trở lại với Ngụy Khinh Ngữ.
Quý Tiêu nhìn Ngụy Khinh Ngữ đứng lặng yên tại băng ghế, lo lắng hỏi: “Sao vậy? Cậu không đi à?”
Ngụy Khinh Ngữ nhìn Quý Tiêu trở lại bên cạnh, lập tức yên tâm, nhẹ nhàng nói: “Ừm đi thôi.”
Gió thổi qua giàn hoa, phát ra từng tiếng xào xạc, bông hoa đồ mi vẫn luôn được cầm trên tay cô gái đung đưa theo ngọn gió.
Ngụy Khinh Ngữ nhìn thấy cánh tay Quý Tiêu đang buông lỏng bên cạnh mình, nàng bắt chước hành động vừa rồi của Đinh Ngữ Đồng, vòng tay qua ôm lấy cánh tay cô.
Quý Tiêu hơi ngạc nhiên trước hành động của Ngụy Khinh Ngữ.
Cô liếc nhìn bàn tay trên cánh tay mình, những ngón tay như ngọc ấy đang đặt trên cánh tay cô, đầu ngón tay được chăm chút cẩn thận trông vô cùng hồng hào xinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dau-quoc-dan-omega-luon-muon-doc-chiem-toi/2895443/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.