"Kẽo kẹt."
"Cạch."
"Cạch."
Cửa phòng bị ai đó đẩy mở từ bên ngoài, tiếng bật lửa đánh lên hai lần vang vọng khắp căn phòng yên tĩnh.
Quý Tiêu nhìn ngọn lửa nhảy nhót ở phía xa, lập loè lách tách, cuối cùng xuất hiện trước mắt cô.
Trong lúc dì Ngô và những người khác đứng vây xung quanh, Ngụy Khinh Ngữ bưng chiếc bánh kem đến trước mặt Quý Tiêu.
Nàng nhìn sắc mặt ảm đạm của người thiếu nữ, dùng âm giọng dịu dàng nhất nói: "Dù đã trễ lắm rồi, nhưng mà... Sinh nhật vui vẻ, Quý Tiêu."
"Sinh nhật vui vẻ! Tiểu thư."
Đốm lửa soi rọi khoảng không trước mắt Quý Tiêu, đôi mắt Ngụy Khinh Ngữ đang gắng vẽ nét cười dần phóng lớn hơn trong tầm mắt cô.
Cô biết Ngụy Khinh Ngữ cũng rất khó chịu. Cô biết mọi người vì đợi mình nên mới chờ đến bây giờ, cô biết mình nên nở nụ cười.
Nhưng mà cô không cười nổi.
Đôi môi tô son cẩn thận khẽ nhoẻn mấy lần nhưng vẫn chẳng thể kết thành một nụ cười hoàn chỉnh.
Quý Tiêu nhìn Ngụy Khinh Ngữ trước mặt, cảm giác đau khổ trong lòng chẳng cách nào vơi bớt.
"Thực xin lỗi."
Âm giọng Quý Tiêu khe khẽ run, cô vòng qua mọi người, đi thẳng lên lầu trở về phòng.
Trong căn phòng tối tăm chỉ còn mấy bức tượng mô hình toả ra ánh sáng yếu ớt, từng nhân vật bé nhỏ chăm chú nhìn người thiếu nữ vùi mình trong khổ đau.
Quý Tiêu chôn mình bên cửa sổ chất đầy búp bê, chiếc váy đen liền thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dau-quoc-dan-omega-luon-muon-doc-chiem-toi/2895408/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.