Tiếng nói phát ra, toàn bộ không gian liền rơi vào khoảng tĩnh lặng.
Cầm bó hoa trong tay, Quý Tiêu đột nhiên không biết lời nói của Ngụy Khinh Ngữ là có ý gì. Cô không rõ là nàng chỉ đang đơn thuần giải thích về ý nghĩa của loài hoa, hay là muốn thông qua bó hoa này để ám chỉ điều gì đó với mình.
“Tôi vừa mới rời khỏi thư viện, nhìn thấy một tiệm hoa nên mua một bó.” Ngụy Khinh Ngữ cũng cảm thấy lời nói của mình có phần hơi mập mờ nên vội lên tiếng giải thích.
“À, ra là vậy.” Quý Tiêu hiểu ra, nhưng không biết tại sao trong lòng cảm thấy có chút mất mát.
Dự báo nói trời sắp có mưa bão, hơi nước âm u và ẩm ướt tản mạn trong không khí. Gió thổi trên làn da của hai người, hơi nước lạnh như băng thấm ướt cánh tay của Quý Tiêu.
Quý Tiêu chưa kịp nhận ra thì đám mây dày đặc đã che mất ánh sáng vàng cuối cùng trên bầu trời.
Một cơn mưa lớn bất ngờ ập tới.
Ngụy Khinh Ngữ bị mưa xối không kịp trở tay, thân thể mảnh mai gầy yếu như sắp sửa bị nước mưa nhấn chìm.
Quý Tiêu nhanh chóng cởi áo khoác ra rồi trùm lên đầu cô và Ngụy Khinh Ngữ.
Ngụy Khinh Ngữ dường như cảm thấy những hạt mưa rơi trên người mình nhẹ dần đi, bàn tay lạnh lẽo cũng được một bàn tay ấm áp khác nắm chặt.
Tiếng hô “Chạy mau” của Quý Tiêu vang lên, cô gái xuất hiện trong tầm mắt kéo nàng chạy nhanh về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dau-quoc-dan-omega-luon-muon-doc-chiem-toi/2895393/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.