Cả thế giới chìm trong tĩnh lặng, trong phòng học rộng lớn có thể nghe rõ ràng tiếng kim đồng hồ đang chạy trên tường. 
Gió khẽ lướt qua tà váy thiếu nữ, đẩy những đám mây dày che khuất mặt trời. 
Ngụy Khinh Ngữ giữ nguyên gương mặt vô cảm nhìn cô gái nhỏ đang đứng trước bàn học của Quý Tiêu, đôi mắt màu ngọc lam khẽ gợn lên từng đợt sóng âm trầm trong bóng tối. 
Nàng biết người này, mấy ngày trước đi về cùng hội Quý Tiêu đã không dưới một lần nàng nghe về chuyện của cô bé này. 
Đây chính là Omega mới phân hoá mấy ngày trước được Quý Tiêu cứu ở nhà vệ sinh, em gái kế của Kỳ Kỳ, Kiều Nghê. 
"Kiều Nghê." Ngụy Khinh Ngữ gọi tên Kiều Nghê, nhẹ giọng nói: "Ngày hôm qua người tặng bánh ngọt cũng là cô?" 
"Ờ, không được hay gì?" Kiều Nghê tự tin nhìn Ngụy Khinh Ngữ, những ngón tay đang đặt trên mép bàn học của Quý Tiêu hơi siết chặt lại. 
"Không ai nói là không được, chỉ là, cô sẽ gây rắc rối không cần thiết cho người khác nếu cứ làm như thế." Ngụy Khinh Ngữ trả lời. 
Kiều Nghê nhớ tới tờ giấy viết dưới hộp xoài mà Quý Tiêu không để ý tới, bàn tay đang đặt trên bàn không khỏi siết chặt: "Cô có ý gì?" 
"Trẻ vị thành niên không thể yêu đương, cô không biết sao?" 
Thanh âm Ngụy Khinh Ngữ vẫn nhàn nhạt như cũ. 
Đôi mắt xanh ngọc bình tĩnh rơi trên mặt Kiều Nghê đang ở phía đối diện, điều này càng khiến Kiều Nghê thêm chột dạ, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dau-quoc-dan-omega-luon-muon-doc-chiem-toi/2895329/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.