Căn phòng lớn trở nên yên ắng, màn hình điện thoại di động vì không có người thao tác nên tự động tối sầm lại, hình đại diện trong tầm mắt kia cũng theo đó mà tối đi. 
Sau một hồi do dự, Ngụy Khinh Ngữ đã nhấn vào vị trí trống bên cạnh hình đại diện kia trước khi màn hình tắt hẳn. 
Tiếng "Ting ting" vang lên, Quý Tiêu đang nằm dựa trên gối bật người ngồi dậy. 
Cô nhìn thấy hình đại diện chú thỏ nhỏ nổi lên trong danh sách trống vắng, lập tức chủ động xông lên chào hỏi: 【Người chị em, vừa rồi cảm ơn cậu.】 
Ngụy Khinh Ngữ nhìn tin nhắn được gửi đến gần như ngay tức khắc của Quý Tiêu, vẫn đơn giản như cũ nhắn trả lời lại: 【Không có gì.】 
Quý Tiêu nhìn mấy chữ đơn giản này, chu môi lên nói: 【Hay là ngày mốt lên trường tôi mời cậu ăn bữa cơm nhé.】 
Nhìn thấy đề nghị này của Quý Tiêu, Ngụy Khinh Ngữ nghĩ đến việc danh tính của mình sẽ bị bại lộ, thần kinh lập tức trở nên căng thẳng. 
Nàng vội vàng từ chối: 【Không cần, tôi chỉ là vô tình đi ngang qua thấy nên mới giúp, cậu không cần để trong lòng.】 
Nhưng Quý Tiêu lại không đồng ý: 【Vậy sao được, tuy nói là chúng ta như bèo nước gặp nhau, nhưng cậu lại có ơn lớn như vậy với tôi, tôi nhất định phải báo đáp cậu.】 
Rõ ràng là cách nhau một cái màn hình điện thoại, nhưng Ngụy Khinh Ngữ lại có thể hình dung ra được sự chân thành và nghĩa khí trong lời nói của Quý 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dau-quoc-dan-omega-luon-muon-doc-chiem-toi/2895321/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.